Chương trước
Chương sau
Chương 2045:
Trước cổng lớn của tòa nhà Lục Thị, có rât nhiêu phóng viên đã tụ tập.
Lục Hạo Thành vừa thây, đáy mắt lập lòe một tia tàn bạo, ai lại nhàm chán như vậy, dám bịa đặt tin tức lá cải về Lục Hạo Thành anh.
Lục Hạo Thành đem xe đậu vào bãi đồ xong, cùng Lam Hân cũng đi thang máy chuyên dụng lên thắng tầng cao nhật.
Âu Cảnh Nghiêu, Ninh Phi Phi, Quyền Câm Trình đã chờ ở trong văn phòng.
Lam Hân suôt cả đường đi cũng ˆ không cùng Lục Hạo Thành nói lây một câu, sắc mặt Lục Hạo Thành có thê nói là đã đen tới cực điểm.
Ba người đang chờ trong văn phòng nhìn thây bọn họ tiễn vào, nháy mắt cảm nhận được lửa giận mãnh liệt tỏa ra từ người Lục Hạo Thành.
Quyền Cẩm Trình nuốt nuốt nước miệng, đề Âu Cảnh Nghiêu mở miệng nói chuyện.
Âu Cảnh Nghiêu dường như đã sớm quen với tính tình như phong ba bão táp của Lục Hạo Thành .
Nhìn Lam Hân cũng không vui, anh nhíu mày, hai người không phải là bởi vì chuyện xảy ra sáng hôm nay chuyện mà giận dỗi chứ?
Lam Hân cũng không hề nói thêm gì, ngôi vào bàn làm việc, dáng vẻ uê oải không có sức sông.
Âu Cảnh Nghiêu thanh nhã mở miệng: “Tin tức buôi sáng hôm nay có chút đột ngột, không phải là do đơn vị truyện thông nào đưa tin, mà là có người đăng lên Weibo , lượng chia sẻ lại cực kỳ cao, hiện tại đã phủ sóng toàn bộ mạng xã hội.Mục đích cũng là sợ bị cậu điêu tra ra, gánh vác không nồi hậu quả.Các nhà truyền thông lớn nghe tin cũng lập tức hành động.”
Lục Hạo Thành phẫn nộ mà đá một chân vào bàn làm việc, tức giận nói: “Đào ba thước đất cũng phải đem cái tên khôn nào đó đào ra cho tôi.”
Cho dù phẫn nộ như vậy, ngọn lửa giận nghẹn trong lồng ngực cũng chưa bộc phát.
Lúc này, điện thoại nội tuyến trên bàn làm việc đồ chuông, Âu Cảnh Nghiêu đi qua ra ngoài nghe điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, anh nhìn Lục Hạo Thành: “Dư tiêu thư tới.”
Lục Hạo Thành phẫn nộ mà rống lên: – “Bảo cô ta cút đi cho tôi.”
Đó không phải là người phụ nữ mà trên mạng đang đôn đại anh ôm ấp, Dư Dục Thù kia sao?
Là người phụ nữ mà anh tình nguyện ôm ấp hay sao?
Lục Hạo Thành anh cũng không phải là quý ông biệt thương hoa tiễc ngọc gì, người phụ nữ này đột nhiên xông tới, anh cũng là người bị hại mà.
Âu Cảnh Nghiêu cũng không nói gì, thêm, câm lây điện thoại gọi tới quầy lễ tân truyền đạt lại ý của Lục Hạo Thành.
Lam Hân lại nói: “A Nghiêu, anh bảo Dư tiêu thư đi lên đi.”
Mọi người: “…… ” Ninh Phi Phi khuyên nhủ: “Lam Lam, cô cần gì phải nhìn thấy cô ta khiến bản thân mình khó chịu cơ chứ?”
Lục Hạo Thành trắng mắt liếc xéo Ninh Phi Phi một cái, nha đầu này nói mấy lời như vậy, nghe như là anh với Dư Dục Thù thật sự có một chân có quan hệ mờ ám với nhau vậy.
“Ninh Phi Phi, giữa tôi cùng cái cô Dư gì đó, thật sự chưa từng xảy ra chuyện gì cả, cô bảo bà xã tôi phải khó chịu thêm cái gì?”
Lục Hạo Thành giải thích, rồi lại cảm giác bản thân mình vì sao phải chạy đi giải thích mây chuyện dư thừa chứ.
Anh cũng là người bị hại, vì sao lại không có người nào nhìn sắc mặt anh vậy?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.