Chương trước
Chương sau
Chương 1996:
 
“H3 ha… ” Tông Ngôn Tư khoanh tay trước ngực, ngửa người dựa vào sau lưng ghê, ngước mặt kiêu ngạo nhìn cha của mình, “Cha à, cha có con phụng dưỡng lúc về già còn không thây thỏa mãn hay sao?”
 
“Con câm miệng lại cho ta, tạ hôm nay tới, không phải đề nói về chuyện này.”
 
Hiện tại Na Na đã không còn làm việc ở công ty nữa, bản thân có thể hẹn hò với Na Na bát cứ lúc nào.
 
Nhưng mà những chuyện đã xảy ra ngày hôm nay, Lục Hạo Thành thấy được nhất định sẽ không cam chịu mà bỏ qua dễ dàng như vậy.
 
“Ta hỏi con, vì cái gì mà con cứ nhất quyết làm máy chuyện như vậy?
 
Lục Hạo Thành không phải do con cứu, ngược lại con còn đem người ta giấu đi, hiện tại lại còn muôn hủy hoại tỉnh cảm vợ chồng nhà người ta, con rốt cuộc muốn làm gì, con muôn hủy hoại luôn nhà họ Tông hay sao?”
 
Tống Nguyên Thanh hiểu rất rõ cách làm người của Lục Hạo Thành, Na Na đã từng nhắc nhở ông ta một lần.
 
Hơn nữa công ty Lục Hạo Thành còn đang thu mua cô phiếu công ty ông ta.
 
Có thể thầy được hành động của Lục Hạo Thành sâm rên gió cuỗồn, mạnh mẽ vang dội, hiện giò tập đoàn Lục Thị lại cùng Trương Thị hợp tác, thế lực nhà họ Trương theo đà đó sẽ vượt qua cả nhà họ Tống.
 
Ông ta là thương nhân, rất rõ ràng, hiệu được trên thường trường , thê lực của Lục Hạo Thành mạnh mẽ như thế nào s“Haha ” Tống Ngôn Tư khinh thường cười cười, “Cha, nào có nghiêm trọng như cha nói vậy chứ, chăng qua là con làm để tiêu khiển mà thôi, làm sao mà có thể huỷ hoại nhà họ Tống được chứ?”
 
pha hài… Ẵ Tống Nguyên Thanh bị tức đến bật cười, nhìn khuôn mặt con gái không có chút hói hận nào, đáy lòng ông ta vừa lo lắng lại phân nộ, “Tư Tư, nói con ấu trĩ thì con thật đúng là âu trĩ, sự vui sướng của con đều dựa trên nỗi đau của người khác, con làm rạn nứt mỗi quan hệ giữa hai vợ chồng người ta, khiên bà xã của người ra phải cảm thấy đau đớn thống khô, đây là điều con muốn sao?”
 
Ánh mắt Tống Ngôn Tư lóe lên, có nhìn vẻ mặt người cha của mình đang tức giận, đáy lòng có chút lạnh , trái tim cô ta như đang ngâm trong băng tuyết lạnh lẽo, không có một chút độ âm, cha không thê chỉ nghĩ cho cô ta thôi sao?
 
*Cha.”Cô phẫn nộ lại lạnh lùng mà gọi lại cha mình.
 
Tống Nguyên Thanh nhíu mày nhìn con gái, cảnh cáo cô ta: “Con hãy nhân lúc chưa quá muộn mà thu tay lại, đừng đề đến lúc đó hối hận cũng không kịp nữa.”
 
“Hừ!”
 
Tống Ngôn Tư đứng bật dậy khỏi ghê.
 
“Cha, con đã nói rất nhiều lầm rồi, chuyện của con thì để con tự mình chịu trách nhiệm, cha không cần phải xem vào chuyện của con, không phải cha thích Lý Nghệ Na sao?
 
Vậy cha theo đuổi cô ta đi.”
 
Nói tới đây, cô ta lạnh lùng cười, “Tuy nhiên muốn để cô ta có lòng tin để sống chung với con thì rât khó, cha cũng biết tính tình con thế nào mà.”
 
Giọng nói của cô ta âm u, khiến sắc mặt Tống Nguyên Thanh đột nhiên thay đổi, đứa con này lại dám uy hiếp ông ta.
 
“Tống ‘ Ngôn Tư, ta quản không được con nữa, con tự giải quyết cho tốt đi.”
 
Tống Nguyên Thanh tức tối đến mức toàn thân run rẫy, xoay người rời đi.
 
Tống Ngôn Tư chậm rãi ngồi trở lại ghê, click vào màn hình máy tính đang khóa, tin tức và ảnh chụp của cô ta và Lục Hạo Thành đã đột nhiên biến mất không thấy nữa.
 
Một video khác đã xuất hiện, đó là đoạn video mà cô ta lao ra tử †rong góc và ôm chằm lây Lục Hạo Thành.
 
Tống Ngôn Tư hết hồn và tái mặt, nhìn thoáng qua tiêu đề.
 
Tống Ngôn Tư của công ty T.S có ý quyên rũ Lục Hạo Thành tập đoàn Lục Thị.
 
Video từ đầu tới cuối đã công bố hoàn toàn sự thật của tin đôn, bao gồm: cả khoảnh khắc cô ta bị người _ đàn ông đó nhẫn tâm đây ngã xuông mặt đất, trên mặt còn cô ta còn có vẻ thông khổ cùng tuyệt vọng, tất cả đều được phơi bày trước công chúng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.