Chương 1954:
Cô hình như có nghe được giọng nói quen thuộc của Cân Hi, gọi hai tiêng “Lam Lam”.
Giọng nói này, thật cưng chiều, đã lâu rôi cô chưa được nghe qua.
Cần Hi rất thích dùng giọng điệu như vậy gọi cô, nghe giỗng như anh đang làm nũng, lại mang theo cảm xúc nhưữ đang cưng chiêu.
“Lam lam. ” Giọng nói thật nhẹ, mang theo vẻ khàn khàn, lại vẫn quen thuộc như trong trí nhớ của cô.
Lam Hân còn chưa kịp quay đầu lại, nước mắt đã lập tức chảy ra.
Ánh mắt chợt nhìn về phía Nhạc Cần Hi năm trên giường bệnh, chỉ thấy hai mắt anh mở to đang lặng lẽ nhìn mình, khóe miệng còn mang theo ý cười nhẹ nhàng.
Vết thương trên mặt anh gần như đã lành hẳn, sưng tây cũng đã biến mắt, chỉ còn lại vết sẹo màu hồng nhạt trên trán mà thôi.
cac 7 giọng Lam Hân run rầy , cô hô lên một tiễng.
“Hi Hi, anh tỉnh rồi, anh rốt cuộc cũng tỉnh lại.”
Cô bước vài bước vội chạy tới mép giường, nhìn thấy anh thật sự đang mở to mắt nhìn cô rồi cười, cô chớp chớp mắt, lại chớp chớp, nhìn Nhạc Cần Hi vẫn luôn nhìn mình mỉm cười, cô rốt cuộc cũng tin tưởng, bản thân không hề xuất hiện ảo giác, anh thật sự đã tỉnh lại.
“HữHÚHằU ” Lam Hân mừng rỡ đến bật khóc, “Hi Hi, còn có chỗ nào không thoải mái không, em liền chạy đi gọi bác sĩ lại đây.”
Nhạc Cần Hi nhìn cô khóc, có chút bắt đắc dĩ, cô vẫn luôn liên tục nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393946/chuong-1954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.