Chương trước
Chương sau
Chương 1947:
 
Nhạc Cần Nghiên nhanh chóng gật _ gật đầu, “Ngày hôm qua tôi vận còn than vãn với cậu là mãi vân chưa có thai, thật ra đứa bé đã sớm hình thành trong bụng tôi rồi.”
 
Lam Hân cười gật gật đầu, mi mắt cong cong vô cùng vui vẻ, “Nghiên Nghiên, đây là duyên phận.”
 
“Đúng đúng, từ giờ trở đi tôi sẽ thả lỏng {âm trạng, điêu chỉnh cảm xúc, tất cả đều sẽ tốt lên.
 
Đứa nhóc này tới thật ra đúng thời điểm, sẽ mang đến vận may cho tất cả mọi người.”
 
Nhạc Cần Nghiên vui vẻ cười cười.
 
Lam Hân cũng ¡ rất vui vẻ, “Đã gọi cháo cho cậu rôi, lát nữa hãy ăn nhiều một chút.”
 
“Được, được được!”
 
Giờ phút này, Nhạc Cần Nghiên tựa như một cô nhóc rất ngoan ngoãn nghe lời, Lam Hân nói cái gì cô ấy đêu nghe theo.
 
Mộc Tử Hoành khỏi nói là có bao nhiêu vui vẻ, ngồi bên cạnh bà xã nhà mình mà cười ngây ngô thỏa mãn.
 
Lục Hạo Thành nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Mộc Tử Hoành, khóe miệng nhịn không được nhệch lên một chút.
 
Nhưng tưởng tượng, nếu lúc ấy anh biêt Lam Lam đã mang thai, không phải cũng đã cười ngây ngô một mình hay sao?
 
Đó là nụ cười ngắn ngơ vì quá hạnh phúc.
 
Thời điểm khi biết mình còn có một cô con gái nữa, anh vui vẻ đến thiếu chút nữa choáng váng, Mộc Tử Hoành dội một chậu nước lạnh thấu tim gan, mới làm anh tỉnh táo lại.
 
Thời điểm hạnh phúc không hề báo trước mà ập tới, thật sự sẽ làm người ta vui sướng đến choáng váng.
 
Lam Hân nhìn thoáng qua Mộc Tử Hoành, “A Hoành, anh ở cạnh Nghiên Nghiên đi, chúng tôi qua chờ Cần Hi ra ngoài.”
 
“Được , được được, Lam Lam, vất vả cho mọi người rồi, mọi người không cân lo lắng cho Nghiên Nghiên, tôi nhất định sẽ chăm sóc tốt cho người chị em tốt của cô, bà xã của tôi.”
 
EirlolHOE….. ” Lam Hân bị lời này của anh chọc cười, từ sau khi Mộc Tử Hoành xảy ra chuyện về sau, rất ít khi nhìn thây dáng vẻ này của Mộc Tử Hoành.
 
Hiện giờ nhìn anh ấy vui vẻ hạnh phúc giông như một đứa trẻ to xác, thật đúng là hiếm thấy.
 
“Nghiên Nghiên, nghỉ ngơi thật tốt nhé, Cần Hi đã chịu đựng tới giờ, sau khi phẫu. thuật xong khẳng định tình huồng của anh ây sẽ tốt lên, cậu ngàn vạn nhớ kỹ không cần khổ sở, biết không?”
 
Lam Hân không yên tâm dặn dò cô bạn lần nữa.
 
Hiện tại cô ấy chính là đối tượng cần được bảo vệ “nhất trong tất cả mọi người.
 
“Đã biết, Lam Lam, cậu không cần lo lắng cho tôi, Hi Hi ra ngoài thì nhớ rõ gửi tin nhắn WeChat cho tôi, còn nữa, chính cậu cũng đừng quên ăn cơm, cậu cũng phải cố chăm sóc cho bản thân mình”
 
Nhạc Cần Nghiên ngược lại còn đi dặn dò Lam Hân.
 
“Tôi đã biết, tôi cũng sẽ tự chăm sóc tốt cho chính mình.”
 
Lam Hân cười nhẹ trả lời cô, xoay người cùng Lục Hạo Thành đi ra ngoài.
 
Mộc Tử Hoành kéo ghế ngồi vào bên cạnh giường bệnh, kéo tay Nhạc Cần Nghiên qua, cười với vẻ mặt nhu tình, giọng điệu càng nhẹ nhàng hơn: “Bà xã, vất vả cho em rôi.”
 
Nhạc Cần Nghiên cúi đầu nhìn thoáng qua vùng bụng bằng phẳng của mình, nhìn quá trình mang thai trước đó của Lục Tư Tư, cô đốt nhiên có chút chờ mong niềm hạnh phúc đó, cô cười cười, “Nào có cái gì vất vả, đây là kết tỉnh tình yêu của chúng ta mà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.