Chương trước
Chương sau
Chương 1943:
 
Mộc Tử Hoành tắm gội Xong rồi ra tới, nhìn khuôn mặt buôn rầu của cô thì đau lòng vô cùng.
 
Anh ngồi vào bên cạnh bà xã, đem cô kéo vào lòng, giọng nói cũng thật dịu dàng: “Nghiên Nghiên, ngủ đi, sáng mai em còn phải đi thăm Cần Hi nữa mà”
 
Nhạc Cần Nghiên đưa ánh mắt vô hồn nhìn thoáng qua anh, nước mắt lặng lễ chảy ra, “A Hoành, nếu như Hi Hi vân chưa tỉnh lại, em phải nói với cha mẹ em thế nào bây giờ?”
 
Cô sợ, sợ cha mẹ oán trách cô chăm SÓC không tốt cho em trai, cô sợ bản thân mình cả đời sẽ sống trong dằn vặt, ân hận.
 
Cô lại càng sợ rằng Hi Hi vẫn không thể tỉnh lại.
 
Cô cũng chỉ có một người em trai là Hi Hi mà thôi Mộc Tử Hoành hơi mím môi, duỗi tay lau nước mắt trên mặt cô, nhìn cô thương tâm khổ sở như Vậy, anh thật sự thấy rất đau lòng, “Đồ ngóc, tại sao em lại có những suy nghĩ như vậy chứ?
 
Bác sĩ cũng nói rồi, _ý chí sinh tồn của Cần Hi rất mạnh mẽ, cậu ây sẽ tỉnh lại, làm sao cậu ấy có thê nỡ lòng bỏ lại người chị gái mà mình yêu thương cơ chứ?”
 
Nhạc Cần Nghiên hít sâu một hơi, có chút tự giễu Cười cười, “A Hoành, là anh không, biết Hi Hi nhẫn tâm thể nào rồi, thăng bé với em thì buông được năm được, nhưng người nó vẫn luôn luyên tiếc là Lam Lam, em trai của mình sao em có thể không hiểu nó được chứ?
 
Thằng bé yêu Lam Lam không phải một ngày hai ngày, tính đên năm nay, đã gần mười năm rồi.”
 
“Mười năm rồi đó, anh thử nghĩ xem, cuộc đời con người có thể có bao nhiêu cái mười năm chứ, cái tên ngốc đó, nó chỉ muôn lặng lẽ bảo vệ che chở cho Lam Lam, đáy lòng em biết, cũng nghĩ sẽ có một ngày thằng bé sẽ từ bỏ.”
 
“Khoảng thời gian trước thẳng bé quả thật đã từ bỏ, đó là bởi vì đã nhìn thây Lam Lam hạnh phúc, tuy nhiên nếi khi Lam Lam xảy ra một chút bắt hạnh, trái tim nó lại bắt đầu dao động, em cũng biết chuyện tình cảm này không có cách nào khống chế được.
 
Nhưng vẫn rất hy vọng Hi Hi có thể tìm được hạnh phúc của chính mình.”
 
“Sau khi Văn Kỳ trở về, em ngầm đồng ý với cách làm của Văn Kỳ.
 
Văn Kỳ cũng không tốt, nhưng em tin tưởng con người đều sẽ có lúc tốt lên, nhưng chưa từng nghĩ răng Văn Kỳ sẽ dùng loại biện pháp cực đoan như vậy đề có được Hi Hi.
 
Hi Hi là một kiểu người kiêu ngạo, cả đời cũng chỉ mới yêu một người phụ nữ là Lam Lam thôi.
 
Làm sao thằng bé có thể chịu được loại đả kích như vậy chứ?”
 
Nhạc Cần Nghiên tự mình lau đi nước mắt, cô thà rằng đề em trai mình cả đời cô độc, cũng không .
 
muốn thằng bé trở thành một khối thi thể lạnh lẽo.
 
Mộc Tử Hoành hơi sửng sốt, anh biết Nhạc Cần Hi yêu Lam Hân, không nghĩ tới lại yêu sâu nặng tới như vậy!
 
“Nghiên Nghiên, đừng khóc, em khóc thì lồng anh cũng rôi lăm,em phải tin tưởng Cần Hi, nêu lòng cậu ta không nỡ rời xa Lam Lam, cậu ta nhất định sẽ tỉnh lại.”
 
Mộc Tử Hoành cũng bắt lực; bát cứ ai đã sa chân vào tình yêu thì nhất định sẽ phải nêm trải nỗi đau đớn nhất trong cuộc đời.
 
Trước kia anh cũng đã từng trải qua, khoảng thời gian anh cô tình tránh _ mặt Nghiên Nghiên đó, chỉ cần có được một nụ cười từ cô là đã khiến anh như tìm thầy ánh sáng, nhìn thấy được vẻ đẹp của thế giới này.
 
Nhưng mà khi nhìn thấy cô rơi nước mắt, anh cảm giác toàn bộ thế giới đều một màu tăm tối.
 
“Nghiên Nghiện, thật ra đây chính là cuộc sống, mỗi một lần trải qua đều là một loại trải nghiệm, có lẽ sau khi trải qua lần sự cố này, tâm trạng của Cần cũng sẽ có thay đổi, Văn Kỳ không phải vẫn luôn kiên trì hay sao?
 
Thời còn tuổi trẻ, ai cũng sẽ phạm sai lâm, mà sai lâm không phải là không thể tha thứ, phải phụ thuộc vào Hi Hi sẽ đối mặt như thế nào thôi.”
 
Tâm trạng tốt, thì tự nhiên cái gì cũng tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.