Chương trước
Chương sau
Chương 1909:
 
Trương Thượng Vũ vẫn nhìn chằm chăm vào vợ mình, điều này. khiến Lục Hạo Thành rất không vui.
 
Vợ anh rất xinh đẹp, nhìn không chán.
 
Nhưng anh ta nhìn chằm chằm như _ vậy, rât thât lễ.
 
Lam Hân bị anh ta nhìn có chút ngượng ngùng, hơi cúi đầu, uống một ngụm nước.
 
Nhưng Trương Thượng Vũ vẫn không thu hôi ánh mắt.
 
Lần này ngay cả Âu Cảnh Nghiêu cũng có chút nghỉ hoặc động cơ của Trương Thượng Vũ.
 
Không khí có chút xấu hồ, sắc mặt Lục Hạo Thành nhanh chóng trầm xuông.
 
Trương Thượng Vũ thu hết thần sắc trên mặt Lục Hạo Thành, ý cười khá sâu nhìn Lam Hân.
 
“Lam Hân, chúng ta lại gặp nhau.”
 
Giọng điệu âm áp của anh ta rất dễ chịu.
 
Mấy chữ lại gặp nhau này, khiến cho Lam Hân một đầu mơ hồ.
 
Cô nhìn kỹ Trương Thượng Vũ, bọn họ có quen nhau sao?
 
Trong ký ức, dường như không có chút ân tượng nào.
 
Cô nhíu lại, cười nhạt, “Trương tổng, chúng ta đã gặp nhau sao? “
 
Trương Thượng Vũ tao nhã cười, trong nụ cười đó nhìn không ra quá nhiễu cảm xúc.
 
“Xem ra cô hoàn toàn không nhớ rõ.”
 
Lam Hân: “…” Nếu cô nhớ, còn cần hỏi sao?
 
Lục Hạo Thành cũng nghỉ hoặc nhìn thoáng qua Lam Hân, cô và Trương tông quen biết, sao anh không biết.
 
Nhìn ánh mắt Lục Hạo Thành ném tới ý hỏi thăm.
 
Lam Hân cũng là một đầu mơ hồ, chính cô cũng không biết, giải thích thế nào với anh đây.
 
“Xin lỗi, Trương tổng, lÔI “Tôi biết cô không nhớ rõ.” Trương Thượng Vũ cười nho nhã cắt đút lời nói của cô.
 
Lam Hân miễn cưỡng phát hiện ra một tia ý cười, lần này tới, là vì làm ăn, cô cũng nghĩ đến anh ta có chút quan hệ, có thê khiến cho hợp tác trở nên vui vẻ một chút.
 
Nhưng đoạn phim trong đâu óc của cô, đồi với vị Trương tông ôn nhã nho nhã trước mặt này quả thật không có quá nhiều ấn tượng.
 
Đáy lòng Lục Hạo Thành lại có thêm một tâng suy nghĩ, giỗng như trận này cùng hợp tác với Thượng Vũ có một ý nghĩa sâu sắc.
 
“Xin lỗi, Trương tổng, thật sự không có quá nhiêu ân tượng.” Lam Hân không thể không xin lỗi lần nữa, cho dù có một tia ân tượng, cô cũng sẽ giả vờ không. quen trong những tình huồng như vậy, nhưng thật sự một chút ân tượng cũng không có.
 
Trương Thượng Vũ cười nói: “Tôi biết cô không nhớ, không nhớ Trương Thượng Vũ, vậy có nhớ Ngải Tu Tuần không? “
 
Lam Hân đang uống nước, sau khi nghe được cái tên này, nước uống Vào suýt chút nữa phun ra.
 
“Khu khu…” Lam Hân ho đến đỏ bừng mặt.
 
Lục Hạo Thành nhíu mày, nhẹ nhàng giúp cô võ lưng.
 
Lam Hân nhìn Trương Thượng Vũ, “Ngải Tu Tuần, anh là Ngải Tu Tuấn, lúc học đại học, Ngải Tu Tuần thứ hai trong toàn trường sao? “Cô biết cái tên này, nhưng chưa bao giờ gặp, lúc đó cô bận rộn kiệm học phí, thời gian ở trường cũng rất ít.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.