Chương 1902:
Sau khi anh khỏi bệnh, luôn phải dân cô ra ngoài ăn một bữa ăn ngon cảm kích tình cảm chăm sóc của cô, quả thật càng có nhiều cơ hội ở cùng cô.
Cô quá bận rộn nên anh ấy luôn không thể gặp cô ấy.
Lạc Cần Hi đột nhiên thoáng nhìn thấy cháo trên mặt đất bị anh đồ, đây là cháo Văn Kỳ nâu, anh ây không thích, Văn Kỳ tay nghề không tốt, cháo nâu cũng không ngon.
Lúc nấu cháo chơi điện thoại di động, không để ý thì làm thể nào đề làm chuyện tốt được chứ.
Đáy lòng anh không ngừng nhớ lại, giữa anh ây và Lam Lam cả đời này đêu không có khả năng.
Anh ấy nên tỉnh táo từ lâu rồi.
Lục Hạo Thành trên mặt chợt lóe áy náy, anh quả thật là không chăm sóc tôt Lam Lam.
“Lam Lam buồn bực, bản thân cô ấy không biết, hôm nay anh bị bệnh, cô ây môi ngày đều rất lo lắng.” Lục Hạo Thành giải thích.
Bọn họ vẫn không nói cho Lam Lam chuyện này, là muốn làm cho tâm trạng của cô thoải mái hơn một chút.
Lạc Cần Hi nhíu mày, đầu âm trầm lúc này tỉnh táo hơn rất nhiều.
“Buồn bực, là khoảng thời gian anh biến mắt sao?” Anh ây nhớ rõ khoảng thời gian Lam Lam rât kiên Cường, vẫn giỗng như một người không có chuyện gì, quả thật anh ây lo lãng cho cô như vậy, quả nhiên vẫn bị bệnh.
“Anh trở về nói với cô ấy, tôi ổn, tôi sẽ ngoan ngoãn ăn cơm, tôi sẽ đi ngủ đúng giờ, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393894/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.