Chương 1695:
Lục Hạo Thành đỡ cô nằm xuống, “Lam Lam, em ngủ một lúc đi, trời _ mưa, suôi nước nóng chúng ta ngày khác đi, Mộc Tử Hoành và Lạc Cân Nghiên đang chơi với bọn Tiểu Tuần, em không cân lo lắng.”Sau khi cô uống viên thuốc này, cô sẽ buồn ngủ, mà ngủ nhiêu cũng có lợi cho cô.
_ Trước đây cô đã không ngủ đủ giấc.
“Ừm!” Lam Hân mỉm cười nhìn anh, “Ban ngày em cũng luôn buôn ngủ, có thê là do lúc trước không ngủ ngon.
“Những ngày cô không tìm thây anh, cô gân như mật ngủ vào ban đêm.
Lục Hạo Thành đưa tay vuốt ve trán cô, vệt thương của cô đề lại vệt sẹo nhàn nhạt, giọng nói anh trầm thập ôn nhu: “Lam Lam, ngủ đi, anh sẽ ở đây cùng em. “
” Được!” Lam Hân an tâm nhắm mắt lại.
Chưa đầy mười phút, Lam Hân liền truyên đến tiêng hô hâp đêu.
Lục Hạo Thành ôn nhu cười, trong thời gian ngăn này, anh sẽ ở bên cạnh cô mãi cho đên khi cô an tâm.
“Cộc cộc…” Có người gõ cửa, Lục Hạo Thành hơi nhíu mày, đứng dậy mỏ cửa.
Lạc Cần Nghiên tháp giọng hỏi: “Lam Lam ngủ thiếp đi rồi sao. “
Lục Hạo Thành gật đầu.
Lạc Cần Nghiên: “Đi ra ngoài, tôi có chuyện muôn nói với anh. “
Lục Hạo Thành quay đâu lại nhìn thoáng qua Lam Hân, nhẹ giọng đóng cửa lại, đi theo Lạc Cân Nghiên đên phòng khách.
“Tiêu Tuần ba đứa đang ngủ trưa.”
Lạc Cân Nghiên giải thích.
Lục Hạo Thành vẫn chỉ gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393887/chuong-1895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.