Lục Hạo Thành lại nhanh chóng nhảy ra tránh đi giống như thể nhìn thấy thứ gì dơ bân.
Tống Ngôn Tư sửng sốt, nhìn Lục Hạo Thành với vẻ mặt tràn ngập bi thương.
“Tống tiểu thư, tôi không thích người phụ nữ nào ngoài bà xã tôi được chạm vào tôi.”
Giọng điệu Lục Hạo Thành mang theo lời cảnh cáo lạnh lùng.
Lâm Dã nhìn rượu trên mặt Lục Hạo Thành, có chút lo lắng, những nơi rượu bắt lên trên mặt anh da cũng có chút đỏ lên “Ầm…” Lâm Dã xúc động đập nát bàn mạt chược trước mặt.
Hành động này của anh đã thu hút tất cả sự chú ý của mọi người đặt lên đó..
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua tên bạn.
Sắc mặt Tống Nguyên Thanh cũng có chút không tốt, ở chỗ này, ai cũng nễ mặt người tên Tống Nguyên Thanh là ông ta, Lâm Dã này đúng là càn rỡ, ngang ngược.
“Tống Ngôn Tư, cô đã cho gì vào rượu thê hả?”
Lâm Dã tức giận chất vấn.
Lục Hạo Thành cảm giác trên mặt có chút nóng rát, cũng cảm giác được có vận đê, nhưng không hướng suy nghĩ VỆ phương diện kia.
Ánh mắt Tống Ngôn Tư chọt lóe, nhìn ly rượu đã tan tành tâm trạng cũng không tốt.
“Không cho gì vào cả, chẳng qua chỉ là loại rượu hạng nhất mà thôi.”
Giọng điệu của cô ta rất hung hãng, rượu cũng đã đỗ đi rồi, khác gì chết không có đối chứng vật chứng cơ chứ.
Ánh mắt thâm thúy của Lục Hạo Thành không hề có cảm tình nhìn chằm chằm đối phương Hơi nóng trên mặt khiến cho hai mắt anh chọt trở nên lạnh lẽo, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393834/chuong-1842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.