Trong tay Cố An An cầm một ly rượu, ngôi ở trên ghé đầu ở bên cạnh ban công, ánh mắt ánh mắt không có tiêu cự, ngơ ngác nhìn ra cảnh vật ở bên ngoài.
Gương mặt cô ta tiều tụy hốc hác, đã không có dáng Vẻ cao ngạo cùng tự tin ngày trước nữa, làn da cũng sạm đi rất nhiều, hai mắt càng lúc càng vô hồn.
Cô ta nghĩ không ra, tại sao bản thân mình lại đi tới bước đường này.
Lam Hân đứng ở trên sân khâu rực rỡ tỏa sáng, mà cô ta lại ở lúc Lam Hân huy hoàng rực rỡ nhất ngã thẳng vào vực sâu không đáy.
Kết cục như vậy đúng là nằm ngoài dự đoán của cô ta.
Hiện tại cô ta đã trở thành con chuột chạy qua đường bị mọi người hô hào đánh đập, mà Lam Hân vẫn đứng trên bục thành công, tận hưởng tât cả vinh dự thuộc vê mình.
Nhưng mà có như vậy thì thế nào?
Dưới cái nhìn của côta, Lục Hạo Thành đã chết, Lam Hân. cũng chẳng khác đã chết theo, cho nên, dường như cô ta cũng không cân phải quá bi quan như vậy.
Cô ta cầm ly rượu lên, lại nhấp một ngụm, tiệp tục ngôi ngân người.
Hứa Cảnh Hòa hai ngày nay bề bộn nhiều việc, vẫn luôn canh giữ bên máy tính, thậm chí ngay cả cơm cũng không thèm ăn, Cô An An nhìn không hiệu, cũng không có tâm trạng đi quây rây hắn, cứ như vậy mà ngôi một mình bên cửa số ngôi ngắn người nhìn ra ngoài suôt ngày.
Sau bữa cơm tôi, Tiêu Tuân mang theo máy tính đi tới phòng Lam Hân, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393744/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.