“Được, vất vả cho anh rồi.”
Lam Hân cười cười, trong khoảng thời gian này, trong khoảng thời gian này, cô ấy đã tìm hiểu rất kỹ từ sự phát triển của Lục Thị đến khái niệm về quyên quản lý, cũng đã hiểu rõ về toàn bộ tập đoàn Lục Thị.
Âu Cảnh Nghiêu: nhìn thoáng qua cô, cười cười: “cô cũng rât vật vả, trong thời gian ngắn I như vậy, mà đã hiểu rõ sự phát triên của Lục thị và tình trạng hoạt động của công ty.
Cô thậm chí Còn giỏi hơn chúng tôi tưởng tượng. “
Lam Hân có chút hồ thẹn nhếch khóe môi: “Hiện tại, quan trọng nhất là cứu anh cả tôi ra, sau đó bắt hung thủ hại A Thành, bắt được hung thủ, một tỷ cũng sẽ trở về. “
Âu Cảnh Nghiêu gật đầu, A Thành xảy ra chuyện, cô vẫn duy trì trạng thái lý trí.
Cô vẫn không chấp nhận thực tế, vẫn cảm thấy A Thành còn sống, CÓ lẽ như vậy, cô mới có thể sông tiếp.
“Lam Lam, tin tức của Có thị, tôi đã xem, Ức Lâm lần này làm tốt, Có An An lúc này, cho ráng có thể nở mày nở mặt, đứng ở vị trí đỉnh phong, nhưng chưa từng nghĩ, chò đợi cô ta sẽ là từng làn sóng từng làn sóng xui xẻo..
Lam Hân cũng lạnh lùng nhếch đôi môi đỏ “vậy sao?
Thư ký Âu, chúng ta vẫn không nên thả lỏng cảnh giác, dù sao trong tay bọn họ cũng có rât nhiều tiền, Không có khả năng dễ ngã xuống như Vậy, anh quên rồi sao?
Bên canh cô ta còn có một Hứa Cảnh Hòa rất lợi hại đấy.”
Âu Cảnh Nghiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393670/chuong-1678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.