Chương trước
Chương sau
Về đến nhà, tất cả mọi người đều đã trở về phòng nghỉ ngơi.
Sau khi Lục Hạo Thành giúp Lạm Hân tắm rửa xong, mới đi tới tầng hai tìm Tiểu Tuần.
Vừa bước vào, nhìn thây Nhiên Nhiên cùng Kỳ Kỳ cũng có mặt, Lục Hạo Thành cười cười: “Xem ra chuyện về hai anh em bọn con đã được giải quyết xong rồi, giờ đã có thể ngồi chung với nhau trong một phòng nói chuyện phiếm được rồi.”
Lam Tử Nhiên nhìn thoáng qua cha mình, lại nhìn thoáng qua em gái, cười nói: “Cha, người cha nói hăn là em gái rồi, những gì nên làm cho con bé, con đều đã làm cả rồi.
Lam Tử Kỳ trừng mắt nhìn em gái một cái: “Ảnh còn biết em đây là em gái của anh nhỉ?”
“Hahax “Lam Tử Nhiên cười cười, “Trông dáng vẻ em như vậy, ngay cả đi đâu cũng không dễ dàng lạc đường, người khác vừa thấy anh là đã biết chúng ta là hai anh em rồi.”
sÔÀàU CC. ” Cô bé vẫn không nên mở miệng nói thì hơn, nếu không sẽ lại bắt đầu tranh cãi mà thôi.
Lục Hạo Thành cười cười: “Nhìn thấy hai anh em các con hòa hợp lại là cha an tâm rồi, các con hãy về phòng mình trước đi, cha có việc muôn nói anh cả các con.”
Lam Tử Kỳ mang vẻ mặt bát mãn: “Cha, cha và anh cả có chuyện gì bí mật muôn nói sao?”
Lục Hạo Thành nhẹ nhàng nhéo nhéo hai má phần nộn của con gái: “Chuyện công việc.”
“AI”
Lam Tử Kỳ nghi hoặc nhìn qua Lục Hạo Thành, “Cha, vậy cha có trả tiền thù lao cho anh cả con không?”
Lam Tử Tuấn: “Người trong nhà còn muốn đòi tiền thù lao sao?”
Lam Tử Kỳ đúng lý hợp tình phản bác: “Anh cả, không có tiền thù lao thì anh lấy gì để sông đây?”
Lam Tử Tuấn: “Có ăn có mặc, anh cũng không có việc gì cân sử dụng đên tiên.”
[ainiIiU0IiSVi Anh cả, anh thật sự không có một chút lòng tham nào.
lt nhật cũng phải tranh thủ kiêm chút tiên tiêu vặt nha, cho người em gái như em chút tiên tiêu vặt cũng là lẽ thường tình đúng không.”
Lam Tử Tuần liếc cô em gái từ trên xuông dưới.
Lam Tử Kỳ lập tức ngắn ra, rât nhanh vươn bàn tay nhỏ bé của mình, ở trước mắt anh cả quơ qUO- “Anh cả, anh ngàn vạn lần không cần lên tiếng, em biễt anh muốn nói cái gì?
Hừ!”
Sau khi Lam Tử Kỳ không hài lòng hừ một tiếng, cũng không quay đầu lại mà rời đi.
Lam Tử Nhiên cũng đứng dậy yên lặng rời đi.
Lục Hạo Thành ngồi, vào ghế bên cạnh Tiểu Tuần, “Tiểu Tuần, gân đây tiên bên phía cậu con không hiệu sao liên tục bị chuyền đi, tìm không ra được địa chỉ và số tài khoản của đối phương, Tiểu Tuần, con có biện pháp nào không?”
Lam Tử Tuấn vừa nghe, liền có chút đăm chiêu: “Cha, để buổi tối hôm nay con sẽ thử điều tra xem sao.
Tuy nhiên, vừa rồi con có nhìn qua một chút, camera trong hầm để xe của cha hình như đã có người cô tình phá hủy.”
Tiêu Tuân nói xong, mười ngón đã thao tác nhanh như máy trên bàn phím, trong chốc lát, đoạn video trong gara đề xe của Lục Hạo Thành hiện lên một mảnh mơ hồ.
Lục Hạo Thành nghi hoặc nhìn qua con trai: “Tiêu Tuần, có thể là do đường truyền mạng có vấn đề gì không?
Cũng không đường truyền từ xa.”
Lam Tử Tuần khẽ lắc đầu: “Vậy cũng không thê khiến mọi camera đều xảy.
ra vấi đề chứ, rõ ràng là do có người cô tình phá hoại.’ Vừa rồi cậu bé vẫn luôn băn khoăn về vấn đề này, nhưng vần không thể tìm ra được đáp án.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.