Sau khi di chuyện được mấy bước, liền cảm thây nêu mình rời đi như thế này, có phải là quá hèn nhát không?
Thê nên, anh dừng lại, nhìn con trai và con gái của mình rồi mỉm cười: “Được rôi, Nhiên Nhiên, Kỳ Kỳ, vì hai anh em bọn con đều có lỗi, vậy nên bắt tay làm hòa đi.”
“Con không sai.”
“Con không sai.”
Hai anh em chúng nó trăm miệng một lời, hướng vê phía Lục Hạo Thành đồng thanh hét lên.
Lục Hạo Thành: ”…” Vậy, sao lúc nãy anh đều được nghe răng hai anh em chúng nó đều cỏ lỗi vậy?
“Hừ! Lam Tử Nhiên, em không thèm đề ý tới anh nữa đâu. Ai rồi cũng sẽ phạm sai lầm thôi, để xem anh đề phòng được mây lần.”
Lam Tử Kỳ nói xong, thở hồng hộc, tức giận chạy lên lâu.
Lam Tử Nhiên cười xâu xa, quát lên một tiêng: “Lam Tử Kỳ, ai rồi cùng sẽ trở nên tốt đẹp hơn, hãy chú ý lời nói cử chỉ của em đi, cư xử cho đúng mực trong khi anh vân đang còn khách khi với em.”
Lan Tử Kỳ lúc này đang đi lên trên bậc thang, quay đừng trừng mắt, liếc nhìn cậu một cái: “Thật sao? Khi em trở thành người tốt, thì chắc chắn anh sẽ là một *con bọ hung.”
*Bọ hung: Người xấu.
Lam Tử Nhiên: “…” Cậu vô cùng tức giận chạy theo, Lục Hạo Thành sợ: hai anh em lại đánh nhau, lập tức ngăn Lam Tử Nhiên lại, “Nhiên Nhiên, con bé là em gái con đây.”
Lam Tử Nhiên cũng không quay đầu lại, trả lời: Là em gái mà như em ây ạ? Do em ấy VÔ cớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393566/chuong-1574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.