Lam Hân trầm mặc một lúc, nói: “Cô đi đến tập đoàn Lạc thị trực tiếp gặp anh ấy đi, khoảng thời gian này anh ây ở công ty. “
“Ha ha…” Văn Kỳ cười cười, có chút bị thương: “Nhìn bộ dạng này có phải cảm thây. rất buồn hay không, đời này anh ây cũng không muôn gặp tôi, ngay cả cô, cũng không muôn nói cho tôi biết SỐ điện thoại di động của anh ây.
Lam Hân vừa nghe lời này, con ngươi khẽ lóe lên: “Đến lúc đó cô bắt xe qua đó đi, sô điện thoại đi động của anh ấy cũng không đổi.”
“Cảm ơn cô!” Sau khi Văn Kỳ nói lời cảm ơn, xoay người rời đi, xoay người, thần sắc cô ta vô cùng phẫn nộ, sô điện thoại của anh ây không thay đổi, chỉ là block mình mà thôi.
Lam Hân liếc mắt nhìn thoáng qua bóng lưng cô ta, ánh mắt phức tạp.
Sau một lúc, cô nói, “A Thành, chúng ta hãy đi đi.” “
“Ừm!” Lục Hạo Thành gật đầu.
“Mẹ, con đã quên đó là ai rồi.” Lam Tử Nhiên như có suy nghĩ.
Lam Hân mỉm cười: “Nhiên Nhiên, khi đó các con còn nhỏ, không nhớ cũng rất bình thường. “
Lục Hạo Thành nhịn không được hỏi: “Lam Lam, giữa em và cô ta có chuyện gì sao? “
Lam Hân khẽ lắc đầu: “Cô ấy thích Cân Hi, có thê có chút địch ý với em, không có chuyện gì khác. “
Chuyện đó, cô cũng không xác định có nha cô đã làm hay không, nhưng đã qua nhiều năm như vậy, cô cũng không muốn đuổi theo tìm ra đáp án.
Lục Hạo Thành nhìn cô không muốn nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393520/chuong-1528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.