“Anh đi cùng em.” Lục Hạo Thành biết chuyện cô muốn làm sẽ không thay đổi.
Cô gật đầu, “Ăn cơm trưa xong em gọi điện thoại cho Có An An, hẹn vói cô ta thời gian.
“Cha, mẹ, ra ngoài ăn cơm thôi.” Kỳ Kỳ gõ cửa.
Lam Hân có chút bắt đắc dĩ, trừng mắt nhìn Lục Hạo Thành: “Đều là lỗi của anh, ở nhà nhàn rỗi, muốn giúp mẹ chia sẻ một chút việc nhà, mẹ mỗi ngày chăm sóc cả nhà chúng ta rất mệt mỏi. “
“Được được được, đều là lỗi của anh, anh sẽ đi hỗ trợ bày bát đũa.” Lục Hạo Thành cười ôm cô lên xe lăn.
“Anh nói tìm người giúp việc đi, mẹ lại không đồng ý. Nhìn mẹ mệt mỏi, anh cũng đau làn “Lục Hạo Thành cũng có chút bât đặc di.
Lam Hân: “Mẹ không có việc làm, nếu bà ây không làm, bà ấy sẽ cảm thầy bắt an.
Khi em đi làm, bà ấy sẽ ở nhà chăm ba đứa nhỏ, nâu ăn cho bọn trẻ và chờ em đi làm vê.
Bà ấy mệt mỏi nhưng cảm thấy cuộc sông đây đủ, bà ấy cười rất hạnh phúc môi ngày. Bà ây khuyên em mỗi ngày, không cân phải lo lắng về bà ây, sau đó biết những tổn thư: ong mà bà ấy đã phải chịu đựng, em hiểu rằng làm những điêu này có thể làm cho bà ấy quên đi rất nhiều đau đón. ` Cô luôn yêu mẹ, mẹ đối xử tốt với cô như con gái ruột của bà.
Lục Hạo Thành nói: “Lam Lam, sau này anh sẽ tăng gấp đôi với hai người phụ nữ tốt nhát trong cuộc đời anh. “
Lam Hân cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393501/chuong-1509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.