Người đàn ông này đã đợi cô lâu lắm rồi, giữa cô và anh còn có nhiều.
chuyện chưa kịp chia sẻ, có nhiều lời còn chưa kịp nói ra, còn có rất nhiều chuyện chưa kịp cùng nhau làm.
Cho nên, lúc con người vẫn còn sông, nhất định phải làm hết những chuyện mà mình muốn làm.
Lục Hạo Thành nghe ra tiêng cười của cô không giông như trước đây, cô tựa như đột nhiên rộng mở trái tim rôi vậy, “Lam Lạm, chúng ta sau này sẽ đi làm, tan tâm, ăn cơm, đêu ở cùng nhau, được không?
Em không có ở bên cạnh anh, anh lại luôn muôn đi tìm em.”
“Vâng! Có thể như vậy.”
Lam Hân cười gật gật đầu, “Thật ra, những lúc không có anh ở bên, em cũng luôn miên man suy nghĩ.”
“Xem ra, tình cảm của hai vị thật là càng ngày càng tốt, khó trách Nhạc tiêu thư không muôn tiến vào, tôi đã bị bát cầu lương này, nhét đầy bụng không nuốt nỗi nữa.
Âu Cảnh Nghiêu tao nhã trầm ổn bước tiền vào, ném cho đội vợ chồng trước mặt một ánh mắt hiểu ý
Lam Hân có chút thẹn thủng cười cười, loại lời ngon tiếng ngọt của đàn ông, đủ các lời hứa hẹn, đêu sẽ đánh sâu vào tâm trí phụ nữ, cho nên phụ nữ mới cảm giác hạnh phúc ngọt ngào mờ ảo như vậy.
Lục Hạo Thành tâm trạng tốt nhìn qua Âu Cảnh Nghiêu: “Ngồi đi!”
Âu Cảnh Nghiêu. ngồi xuống, nhìn thấy tâm trạng giám đốc nhà mình vô củng tốt, quả nhiên, Lam Hân ở trong này, cả công ty lạnh như băng cũng bắt đầu âm áp hơn.
Sắc mặt Âu Cảnh Nghiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393440/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.