Chương trước
Chương sau
Nơi này còn hơn nhà các cô ở trước đó, cũng rộng hơn rất nhiều.
Lam Tử Kỳ cười gật gật đầu, nhìn qua cha mình rồi cười cười, “Mẹ, con vô củng thích nơi này, có một người cha giàu có cũng thật tốt, vườn hoa cũng rất lớn, còn có hồ nước, đối diện chính là phòng vẽ tranh của con, nêu không thích ngôi trong phòng vẽ tranh, con có thê qua hồ nước bên kia để ngồi vẽ, linh cảm tìm được cũng vô cùng tốt.”
“Hạ ha ” Lục Hạo Thành dịu dàng xoa đầu con gái, “Biệt thự ở nơi này của nhà chúng ta là lớn nhất, vườn hoa của nhà chúng ta cũng là lớn nhất, sau ngày người một nhà chúng ta sẽ sinh sông ở nơi này.”
Lục Hạo Thành nhìn nhìn chung quanh, nơi này, vần luôn là phòng tân hôn mà anh mong đợi, môi một chỉ tiết đều được thiệt kê rất hoàn mỹ: “Nơi này, là mái nhà ấm áp mà cha luôn nghĩ sẽ mang lại cho mẹ con, trong nhà càng náo nhiệt, cha mỗi ngày đều rất hạnh phúc.”
Lam Tử Kỳ bắt mãn nói: “Lúc trước, cha xây dựng nơi này, cũng không có nghĩ đên bọn con mà chỉ nghĩ đên mẹ mà thôi.”
Lục Hạo Thành không phủ nhận gật gật đâu.
Ở.thời điểm đó thì nguyện vọng lớn nhất của anh chính là tìm được Lam Hân, về phần chuyện có con cái căn bản là anh không dám hy vọng xa VỜI.
Tuy nhiên đúng là ông trời vẫn chiếu cô anh, đề cho anh tìm được Lam Lam, còn có cả mây đứa nhỏ của bọn họ.
Đôi mắt to tròn của Lam Tử Kỳ lóe sáng, cười với vẻ mặt sáng lạn, xem ra cha cũng chưa từng quên mẹ, thật tốt!
Lục Hạo Thành đi đến trước mặt Lam Hân, ánh mắt ôn nhu. nhìn về phía cô, “Lam Lam, chân em hiện tại còn chưa tiện đi lại, chúng ta hãy ở nơi này trước, chờ thân thể em tốt hơn, chúng ta sẽ chuyển lên phòng ở tầng bất Đến lúc đó là có thể hoàn thành một trong những giác mộng của cô, nằm ở trên giường cũng có thê ngắm sao.
Lam Hân cười gật gật đầu, cô rất thích nơi này, “Em cảm thấy được nơi này cũng rât tốt, anh nhìn xem phong cảnh vườn hoa rất đẹp nhai”
Lục Hạo Thành cũng nhìn thoáng qua cảnh vật ngoài cửa sô, xuân vê hoa nở, đây là lúc nơi này đẹp hơn bao giờ hêt.
“Lam Lam, nếu không thì anh đẩy em ra ngoài xem một chút một chút?”
Lam Hân khẽ lắc đầu, nhìn về phía Tiểu Tuần cùng Nhiên Nhiên nãy giờ: vẫn chưa nói lời nào, biết hai cọn trai của mình còn có chuyện muôn nói, “Không đi, A Thành, anh hãy đi giúp mẹ nâu cơm đi, em sẽ ngôi trò chuyện cùng ba anh em Tiểu Tuần trong này.”
Lục Hạo Thành nhìn nhìn hai cậu nhóc, hai tên nhóc thối nhà mình, xem ra là có anh ở đây, nên vẫn chưa mở miệng nói chuyện.
Ail! Anh đột nhiên cảm giác có chút thất bại, làm cha của mấy đứa trẻ, chúng đều không tình nguyện cùng anh chia sẻ mọi chuyện.
“Được rồi!”
Lục Hạo Thành rầu rĩ không vui rời đi, cần thận mỗi bước đi, mãi cho đến khoảnh khắc cánh cửa khép lại, sắc mặt Lam Tử Nhiên lúc này mới đột nhiên biến đổi, cười tủm tỉm ôm lầy Lam Hân, “Mẹ, Cục cưng rất nhớ mẹ, mỗi ngày đều rất nhớ.”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu bé không ngừng: cọ trên người Lam Hân Chậc chậc chậc!! Lam Tử Kỳ có chút nhìn không nỗi, không hỗ là ngôi sao diễn xuất, làm sao có thể diễn chân thật đến như vậy.
Lam Hân nhẹ nhàng vuốt ve đầu con trai thứ: “Nhiên Nhiên, chúc mừng con, Hoàng quyền tiểu tử) công chiếu rất thành công.”
“Vâng! Mẹ, mẹ đã trở lại, qua vài ngày nữa con sẽ đi mua quà cho mẹ, mẹ thích cái gì?”
Lạm Tử Nhiên vừa nghe mẹ đề cập đến chuyện này, đáy lòng lại vô cùng kích động, đây chính là bộ phim cậu tự hào nhật.
Lam Hân phe phầy lắc đầu: “Nhiên Nhiên, mẹ cũng không thiếu cái gì cả, con không phải vẫn luôn thích đàn dương câm sao?
Hiện tại đã chuyền nhà, phòng của con hẳn là rất lớn, hôm nào đề cha con mang con đi, đúng rồi, không phải dịp nghỉ lễ con còn muốn quay phim truyền hình sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.