Cô ấy nhìn Lục Hạo Thành, lại nhìn thoáng qua. Dư Tư Vận sắc mặt khó coi, biện giải cho mình: “Lục tổng, văn bản này, không phải tôi việt phần đó, tôi rât quen thuộc với thị trường vải ở Giang thành. Giám đốc Lam còn dạy tôi phân loại, sẽ không nhằm, hơn nữa văn bản tôi đưa cho Dư quản lý, có mây công ty vải không ở: “trong đó, trong đó công ty chúng ta vần luôn dùng là công ty LPY là có chất liệu vải tốt nhất, nhưng tên công ty này lại không CÓ, lại bị đổi thành công ty ÚBS Dư Tư Vận nghe Ninh Phi Phi giải thích rõ ràng như vậy, đáy lòng hoảng hốt, cô ây vậy mà lại nhớ rõ như vậy, quả thật, Âu Cảnh Nghiêu không đồng ý đổi vải, chính cô ta đã động tay chân trên văn bản, chỉ cân Lục Hạo Thành thông qua, là tốt rồi.
Trước kia lúc cô ta làm việc ở công ty trước đó cũng làm như vậy, ông chủ cũng mở một mắt nhắm một mắt, chỉ cần thông qua cũng sẽ không nói gì.
Giảm giá cũng ổn định nằm trong túi riêng của mình.
Ánh mắt Âu Cảnh Nghiêu lạnh lùng liếc nhìn Dư Tư Vận, cô ta vậy mà lại đùa giỡn những tiêu thông mỉnh này.
Dư Tư Vận xấu hỗ cười cười, “Ninh trợ lý, xin lỗi, chắc là tôi lầy nhằm văn bản. Tôi sẽ quay lại tìm. “
“Không cần, tôi không có thời gian lãng phí, muốn đùa giỡn tiêu thông minh, đi công ty khác.”
Dư Tư Vận sửng sốt, cả người tựa như rơi vào trong hâm băng khó chịu.
Lục Hạo Thành mặc kệ Dự Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/393362/chuong-1367.html