Chương trước
Chương sau
Giọng điệu Cố An An rất dịu dàng, khóe môi mang theo ý cười nhọt nhạt.
Có Ức Sầm liếc mắt một cái về phía Có An An, bỗng nhiên hiểu được hành động vừa rồi của bà có ý gì..
Anh nhìn thoáng qua bà nội mình, bà nội Cố trừng mắt liếc lại anh một cái.
mình giao hết cho con bé, bao năm qua con bé ở bên ngoài, hẳn là đã chịu không biết bao nhiêu khổ đâu.
Hạizz, cô cháu gái số khổ kia của ta, mỗi lần nghĩ đến ta lại cảm thấy rất đau lòng.”
Có Ức Sầm nhìn thấy bà nội nói mây lời thâm tình nghe rất chân thành này, anh bỗng nhiên cảm thấy bà nội nhà mình hắn là nên đi làm diễn viên trên TV mới phải, bà thật biết diễn xuất, ngay cả anh nhìn vào cũng thật sự thây bái phục, tin sái cỗ luôn.
Có An An hơi sửng sốt, đáy lòng lại vô cùng khiếp. sợ, đây là chính là sự chênh lệch giữa máu mủ ruột già và người dưng, cô ta hiện tại vì chuyện mua cô phận công ty mà chạy đi chạy lại khắp nơi, mà Lam Hân, lại có thê dễ dàng có được cỗ phần công ty của bà lão này đến vậy.
“Bà nội, chị Tiểu Ức có mọi người thật sự rất hạnh phúc.”
Giọng nói của cô ta có vị chua, bà lão này quả thật rất keo kiệt với cô ta, lễ tết hàng năm, năm nào cũng cho cô ta vài đồng như bồ thí cho ăn mày.
Vài năm sau thì không cho một đồng gây ra tổn thương lớn như vậy cho em gái ruột của mình,anh liên cảm giác bản thân mình thật vô cùng ngụ ngốc, đều đã ngu lên tận trời luôn rồi!
Bà nội Cố nói: “đúng vậy, ta đang cùng anh trai cả của cô nói chuyện, cô cháu gái số khổ đó của ta, khi nào thì mới có thê về được nhà đây?
Cái thân già sống nay chết mai này, không biết còn có cơ hội để nhìn thầy con bé, được sông cùng chung một mái hiên với nó hay không nữa?
Như thế nào?
Cô cũng rất quan tâm đến chuyện của Tiểu Ức sao hả?”
Bà nội Cố hỏi ngược lại, đáy mắt tràn ngập lạnh lùng.
Cố An An cười gật gật đầu, “Bà nội, cháu cũng rất hy vọng, chị Tiểu Ức có thể nhanh chóng trở về nhà, như vậy người một nhà chúng ta mới có thê gọi là đoàn TU “Đúng vậy, ta cũng hy vọng Tiêu Ức có thê nhanh chóng trở vê, được hưởng tất cả những gì vốn gì là của nó, chỉ cần Tiểu Ức có thê trỏ về, ta sẽ đem tất cả cô phần công ty của Đúng là tên đàn ông không có mắt nhìn, không tỉnh ý, bà cũng thay cháu dâu lớn tương lai mà lo lăng.
Không đúng, điều kiện tiên quyết là thăng nhóc này có tìm được người nào phù hợp với mình không rôi mới nói đên chuyện này.
“À, An An đã trở lại rồi hả, mau mau đi nghỉ ngơi đi.”
Giọng điệu bà nội Cố vô cùng thản nhiên nói.
Cố An An nhìn thoáng qua bà lão, cười dò hỏi: “Bà nội, vừa nãy lúc cháu vừa vào cửa, nghe được mọi người nhác tới chị Tiêu Ức,, là đã có tin tức của chị Tiểu Ức rồi sao ạ?”
Có Ức Sầm vừa nghe lời này, hận không thê đứng lên cho cô ta một cái tát, người sống chết giâu diễm tin tức Tiểu Ức đã trở về với cả nhà bọn họ, chính là Cố An An này, hiện tại còn làm bộ như cái gì cũng không biết, quả thực là đồ không biết xấu hỗ.
Cô ta nghĩ, chỉ cần làm như vậy là có thể lầy được tất cả những thứ thuộc về Tiêu Ức hay sao?
Cứ nghĩ đến chuyện cô ta khiến anh nào nữa.
Bà nội Cố mang vẻ mặt tức giận hỏi lại cô ta: “Chăng lẽ cô có chúng tôi là sự bắt hạnh sao?
Cha mẹ cô và hai anh trai của cô, đã có bao giờ đối xử với cô như người ngoài chưa?”
Hiện tại, bà lão quả thật đã xem Có An An như người ngoài mà đối đãi.
Dù sao thì lòng người cũng khó đoán, thật sự lòng người ta cũng có thể không giống với vẻ ngoài họ biểu hiện ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.