Chương trước
Chương sau
Cô rất nhanh quay đầu lại nhìn thoáng qua con trai cả “Tiểu Tuấn, nói như vậy, con, Nhiên Nhiên, Kỳ Kỳ, cha các con, tất cả đều biết đến chuyện này, còn mẹ bị ra rìa không hê biệt chuyện gì xảy ra sao?”
Lam Tử Kỳ lập tức giải thích nói: “Mẹ, con không biết.”
“Kẻ phản bội.”
Lam Tử Nhiên hừ lạnh. một tiếng, liếc mắt nhìn em gái, có ai xảo quyệt được như con bé này không.
Ngày đó, lúc ở trung tâm thương mại, rõ rằng là cả ba anh em đều ở cạnh nhau, chẳng lẽ chỉ mỗi mình cậu tai thính, còn Kỳ Kỳ thì tai điếc, không hề nghe thấy anh cả nói ra mây lời đó sao?
Anh cả rõ ràng đã nói, tập đoàn Lục Trăn thua lỗ mười triệu, là anh ấy làm.
“Ngu ngóc!”
Lam Tử Kỳ cũng liếc mắt nhìn qua ánh mắt y hệ Lam Tử Nhiên, nêu không phải do anh lỡ miệng, thì mẹ sẽ truy hỏi đên cùng sao?
Chuyện này, là anh cả cô ý giâu diêm mẹ, cô bé đã sớm biết anh cả nhà mình đang làm cái gì, những môi người đêu có suy nghĩ riêng, ai cũng có quyên riêng tư, anh cả không muôn nói ra, thì cô bé cũng không đi phá phách.
Rõ ràng do miệng bản thân không đáng tin, còn thích nhanh nhảu tiễp lời, anh nghĩ bản thân sẽ gặp may mắn bao nhiêu lần chứ?
“Lam Tử Kỳ, hiện tại xuống xe đi, hai chúng ta xuông đường đánh một trận.”
Lam Tử Nhiên người người vây quanh, khi nào thì trở thành tên ngu ngôc 2 ” Lam Tử Kỳ cười cười, “Không có nghe câu đàn ông tốt thì không tranh chấp với phụ nữ sao?
Đánh một cô gái nhỏ như em, anh cũng khá quá nhỉ, cũng không Sợ hành vi ngu ngốc của anh bị chụp rồi tung lên mạng, anh sẽ từ một ngôi sao nhí tỏa sáng rơi thẳng xuống địa ngục đấy.”
Anh còn muốn tự mình giả ngây ngô tìm may mắn, có thể sao?
“Lam Tử Kỳ “Lam Tử Nhiên tức giận đên nghiền răng nghiên lợi, cậu hoàn mỹ tới vậy, là một người theo chủ nghĩa hoàn mỹ, cho tới bây giờ làm việc gì cũng phải hoàn thành tốt nhất, kết quả lại khiến mọi chuyện không đư ợc như mong muôn.
Lam Tử Kỳ đúng lý hợp tình đáp lời: “Em nghe được hêt, anh không cần phải nói lớn tiếng như vậy.”
Lạm Hân vừa thấy hai anh em lại bắt đầu chí chóe to nhỏ, cô lên tiếng cảnh cáo: “Hai đứa các con mau im miệng lại cho mẹ, sao tự nhiên lại cãi nhau nữa vậy?”
Khuôn mặt nhỏ nhăn như muôn khóc của Lam Tử Nhiên nhìn thoáng qua mẹ, trong lòng oán thầm: mẹ, chuyện này không phải do mẹ cô tìm ra được đáp án sao.
Lam Tử Nhiên thì yên lặng ngậm chặt miệng.
Ánh mắt cậu bé khiêu khích nhìn thoáng qua em gái, ánh mắt kia giống như đang nói, có giỏi thì em xông lên đi, tiếp tục đi!
Lam Tử Kỳ hiểu ý của anh trai mình, cô bé hơi mím môi, căm tức người bên cạnh một hồi, sau đó liền nhằm mắt lại chuẩn bị ngủ.
Lam Tử Nhiên”Ha ha” cười, nhưng lại kìm nén lại, mẹ cậu bình thường rât dịu dàng, nhưng lúc nôi giận lên tuyệt đối là đáng sợ lở Kỳ cũng không dám khiêu chiến lửa giận của mẹ mình.
Lam Tử Nhiên nhìn thoáng qua gương mặt cha mình qua kính, vẻ mặt khinh thường, sợ bà xã, thời điểm mầu chốt lại không có tác dụng gì, đây mà là người cha sao?
Ở trước mặt mẹ, tổng tài phúc hắc trong giây lát lại nhữn như cọng bún, cậu khinh thường cha Không không không, đó là mẹ của cậu, xứng đáng được cha cưng chiều.
Lục Hạo Thành nhìn thấy ánh mắt khinh thường của con trai qua kính chiếu hậu, tim cũng run rầy một chút.
Không phải là anh không muôn hỗ trợ, đứng ở góc độ của bà xã, anh cảm thây mình đến đứng về phía bà xã, ai khác thì không quan tâm, như ng bà xã nhà mình thì có quỳ cũng phải cưng chiều hết mực.
Một đường về nhà, tất cả mọi người đều không nói chuyện, bốn đứa trẻ lúc này mới thật sự đi ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.