Chương trước
Chương sau
Lục Hạo Thành nhìn qua máy người phụ nữ: “Mọi người cũng không cần lo lắng, Hạo Thiên sẽ biết chừng mực.”
Lam Hân nhìn qua anh “Anh cũng ăn nhiều thêm một chút.”
Lục Hạo Thành vừa nghe máy lời quan tâm chu đáo này, liền mỉm cười “Tuân mệnh, bà xã.”
“Chậc chậc chậc!”
Nhạc Cần Nghiên nhịn không được nhìn thoáng qua Lục Hạo Thành, chế nhạo nói: “tôi nói hai người các người đó, tôi vẫn còn chưa được ăn no đâu, đã hai người phát cẩu lương đến no luôn rồi.”
“Chị cũng vậy.”
Lục Tư Tư mang vẻ mặt nén giận nhìn qua em trai mình.
Hiện tại ai cũng đều biết thằng bé này đã có bà xã, cũng biết nó có ba đứa nhỏ thông minh lanh lợi, nhưng nó cũng không nhát thiết phải lúc nào cũng ra vẻ cho người ta thấy.
là mình đã có bà xã chứ.
Lục Hạo Thành nhìn thoáng qua hai người bọn họ, “Chị à, Nhạc Cần Nghiên, đây là bà xã của em.”
Nhạc Cẩn Nghiên……!”Không cần anh lại giới thiệu một lần nữa, chúng tôi cũng biết Lam Lam là bà xã nhà anh.”
Lam Hân:.ˆ’+ ” Trên trán cô có dấu hiệu viết cô là bà xã của Lục Hạo Thành sao?
“Ha ha….” Lục Hạo Thành cười sang sảng “Lại nói thêm cho cô một lần, tôi cũng không cảm thấy tốn nước bọt, Lam Lam xua tan nỗi cô đơn của tôi, thay vào đó là cùng tôi thiên trường địa cửu (tồn tại cùng trời đất, mãi mãi bên nhau),dáng vẻ khờ dại của tôi chỉ dành cho Lam Lam xem.”
Nhạc Cần Nghiên: “…… ” Anh ta? Lục Hạo Thành mà “khờ dại” ư 2 Ở nơi nào vậy, sao cô lại không thể nhìn ra chứ?
Lục Hạo Thành cũng không để ý đến trong đầu Nhạc Cẩn Nghiên đang nghĩ gì, anh cúi đầu, ánh mắt đây tình ý nhìn Lam Hân, “Lam Lam, nụ cười của em chứa đầy ánh mặt trời, lúc em cười lên, trái tim anh cũng tan chảy, cám ơn em đã trở lại thế giới của anh, để anh thất được điều tuyệt vời nhất của tình yêu.”
Nhạc Cần Nghiên, Lục Tư Tư, Mộ Thanh, yên lặng rời khỏi, chưa từng có cảm giác bản thân sáng chói như hôm nay, so với bóng đèn một trăm woat còn sáng hơn.
Lam Hàn: 2: ” Đêm nay miệng của Lục Hạo Thành có bôi mật hay sao vậy?
Khiến cho cô tâm hoảng ý loạn, nhìn thấy đôi môi xinh đẹp kia, thật khiến cô muốn phạm tội.
Lục Hạo Thành vừa thấy mấy bóng đèn đều đi rồi, vừa lòng cười cười, cả đêm nay mấy bóng đen kia, quả thật không có chút tự giác nào.
“Lam Lam, em đã ăn no chưa?”
Lam Hân vội hiểu rõ mà gật gật đầu, cho dù không có ăn no, cũng bị máy lời nói vừa rồi của anh làm no bụng rồi.
Ánh mắt cô không tự chủ được nhìn vào đôi môi đỏ mọng của anh, từ khi nào mà cô không có sức chống cự với sự cám dỗ đến vậy chứ?
Không không không, cô không thể suy nghĩ lung tung, cô phải cố gắng lên, nếu không người ta sẽ nói, xem xem, bà xã của Lục Hạo Thành chẳng có gì là tốt đẹp cả.
Lục Hạo Thành hơi cong môi, nói: “Lam Lam, nếu không, chúng ta đi ra sân vườn ngồi một lát, ở trong này đều ra mùi rượu, ra ngoài hít thở chút không khí.”
Cô còn chưa có tặng quà cho anh, có phải muốn gặp riêng anh rồi tặng quà không, vậy anh sẽ tạo cơ hội cho cô.
Cả ngày nay, anh đều mong chờ món quà của bà xã.
Chỉ muốn nhìn xem nó cái gì?
Anh vì món quà của cô mà đứng ngồi không yên.
Lam Hân vừa nghe lời này, anh là nhân vật chính trong tiệc sinh nhật, chẳng lẽ bỏ lại mọi người trong này mà đi được sao?
Cô nghĩ nghĩ rồi nói: “Lục Hạo Thành, thật ra em còn chưa ăn no, còn muốn ăn thêm tôm và cá.”
Đáy mắt Lục Hạo Thành xeẹt qua tia mũi nhọn, giúp đỡ cô ngồi xuống, “Lam Lam, bởi vì em đang mang thai, nên có thức ăn bổ dưỡng được làm riêng cho em, để anh qua lấy Mộc Lục Hạo Thành xoay người, dùng sức cắn chặt răng, đúng là cô nhóc yêu tỉnh.
Hu hu hu hu!! Sinh nhật lần đầu tiên có cô cùng trải qua, không nên như thế này.
Lam Lam khi còn bé, sẽ tặng cho anh rất nhiều quà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.