Chương trước
Chương sau
Nếu không, tất cả những kế hoạch của bọn họ sẽ trở nên vô ích, đều là công cốc, còn bị định cho tội danh cố ý giết người chưa thành.
Đó là cha của hắn, người mẹ này thật đúng là nhẫn tâm.
Tần Ninh Trăn nhìn qua hắn, cười lạnh nói: “Bù đắp, bù đắt như thế nào được đây?
Rất nhiều khoản trong đó đã được ta dùng đi mua phòng ở, mua mặt tiền cửa hàng, còn có một phần đưa cho thằng nhãi Tần Hoài kia, hiện tại ta nào có nhiều tiền mặt đến như vậy?”
Bà ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến chuyện như vậy sẽ bị người ta đâm chọt ra.
Bà ta đúng là đã loáng thoáng nhận ra Lục Dật Kha biết đến chuyện này, mới có thể không chút thương tiếc mà đẩy lão ta xuống tầng.
Không nghĩ tới ông ta vừa tiến vào bệnh viện, chuyện này vẫn bị người khác vạch trần ra.
“Đúng rồi, chẳng lẽ là thư ký Lương.”
Tần Ninh Trăn đáy mắt xẹt qua một tia căm tức, “Tên ăn cây táo rào cây súng đó, đồ phản bội đó chưa từng hỗ trợ.
ta một ngày, luôn giúp đỡ Lục Hạo Thành cùng Lục Tư Tư, chuyện hôm nay nhất định ông ta cũng không thoát được liên quan.”
Lục Hạo Khải mang vẻ mặt không tin nói: “Mẹ, ông ta chỉ là thư ký của cha, sẽ không dám làm như vậy, hơn nữa, chuyện cơ mật như vậy sao ông ta lại biết được, sao cha có thể biết được?”
Tần Ninh Trăn đứng dậy, vẻ mặt như muốn ăn thịt người “Con thì biết cái gì?
Ông ta đã ở bên cạnh cha cho từ lúc còn có Mộ Thanh ở cạnh, cha con vô cùng tín nhiệm ông ta, Mộ Thanh lại đối với ông ta có ơn nên ông ta vẫn luôn thấy mẹ không vừa mắt, đã đoạt đi vị trí của Mộ Thanh.
Hiện tại nếu ông ta đứng ra đạp cho mẹ một cước, là chuyện hoàn toàn có khả năng.”
Lục Hạo Khải mang vẻ mặt bát đắc dĩ nhìn cô, “Mẹ, hiện tại không phải là lúc để nói mấy chuyện này, quan trọng là phải lấp đầy lỗ hổng thiếu hụt kia mới ngăn chặt được miệng của mọi người.”
Tần Ninh Trăn quát: “Ta đi đâu lấy ra máy triệu này chứ?”
Nếu có thể lấy ra được, bà ta cũng không cần sốt ruột đến như vậy.
Lục Hạo Khải phẫn nộ đá một cước vào sô pha, ngửa đầu dùng sức bình ổn tâm trạng của mình “Mẹ, hiện tại chúng chỉ có thể tìm cách lắp đầy lỗ hồng này, nếu không, chưa cần đợi cho Lục Hạo Thành ra tay thì hai mẹ con chúng ta đã bị tốt cổ ra khỏi công ty trước rồi.”
Ánh mắt Tần Ninh Trăn sắc bén, “Cái này ta chẳng lẽ không hiểu rõ sao?
Nếu ta có nhiều tiền mặt như vậy, cũng không cần phải lo lắng thế này.”
Tân Ninh Trăn căm tức nhìn vào một góc bàn trà, hai tay gắt gao nắm chặt, bà ta nên làm cái gì bây giờ?
Tìm Địch Diệp sao?
Hiện tại chỉ có người đó mới có thể giúp đỡ chính mình.
Đột nhiên, ánh mắt Tần Ninh Trăn lóe lên, cười lạnh nói: “Tiểu Khải, hiện tại là việc quan trọng nhất là đem cỏ phần công ty của cha con sát nhập dưới danh nghĩa của mẹ, còn có tiền trong ngân hàng của ông ấy nữa, chúng ta hiện tại đi về nhà xem, chi phiếu của cha con chắc vẫn ở nhà, tiền mặt trong tay ông áy, ít nhất cũng có thể dùng để quay vòng.”
Lục Hạo Khải đột nhiên cười cười, “Mẹ, chúng ta sao có thể quên mắt chuyện này được chứ?
Người có tiền nhất trong nhà chúng ta chính là cha.
Vốn lưu động của ông ấy chắc chắn nhiều hơn chúng ta tưởng tượng, chúng ta nhanh nhanh trở về, đừng để cho Lục Hạo Thành đi về trước.
Chúng ta có thể nghĩ đến, Lục Hạo Thành cũng có thể nghĩ đến.”
Tần Ninh Trăn gật gật đầu, mẹ con hai người đều vội vàng về nhà.
Hai người này vừa xuống tới sảnh tầng 1, đã bị vây quanh bởi rất nhiều phóng viên.
Phóng viên đem theo mic dài, mic ngắn, ống kính máy ảnh, một đám đều hướng về Tần Ninh Trăn, “Lục phu nhân, trên mạng đang lan truyền thông tin, phu nhân bà tham ô công quỹ, chuyện này liệu có phải là thật hay không?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.