Chương trước
Chương sau
Lời lăng mạ xúc phạm lắn át mọi thứ.
Mộ Thanh cùng Dịch Thiên Kỳ sáng sớm đã nhìn thấy tin tức như vậy, vợ chồng hai người đều vô cùng phẫn nộ.
Lam Hân cùng Lục Tư Tư cũng rất phẫn nộ, nằm mơ cũng không có nghĩ đến, Tần Ninh Trăn sẽ làm ra chuyện đổi trắng thay đen đến vậy.
Ngược lại là Lục Hạo Thành, tựa như không hề có chuyện.
gì xảy ra vậy, Lam Hân thì nghỉ ngơi, anh vẫn một mình đi làm.
Đối mặt với đủ loại nghi ngờ cùng nhục mạ trên mạng, anh không thèm để ý dù chỉ một chút, cũng không làm ra hành động gì đáp trả.
Đương nhiên, sau khi Tiểu Tuấn biết được tin ông nội mình gặp chuyện không may, đáy lòng liền loáng thoáng cảm giác có gì đó không thích hợp, sáng sớm đã nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, muốn nói đến người trong nhà biết được tin tức sớm nhát, thì phải là cậu bé.
Sáng sớm đã nhìn đến tin tức như vậy, cậu bé chỉ lạnh lùng cười cười, nụ cười đen tối, đáng sợ như chú quỷ nhỏ vừa chui lên nhân gian.
Trước khi đến trường học, Tiểu Tuấn đã gọi một cuộc điện thoại.
Giữa trưa tầm mười hai giờ, tình trạng trỏở nên càng tôi tệ hơn.
Dưới cổng lớn công ty tập đoàn Lục Thị, rất nhiều phóng viên muốn vây quanh Lục Hạo Thành, mong muốn moi được chút tin tức nho nhỏ, nhưng ngay cả cái bóng của Lục Hạo Thành cũng nhìn không thấy.
Sau khi Tiểu Tuấn thu xếp xong mọi chuyện thì mới đi đến trường.
Mộ Thanh, Dịch Thiên Kỳ, Lục Tư Tư cùng Lam Hân ngồi ở trong phòng khách, sắc mặt của tất cả mọi người đều không được tốt lắm.
Mộ Thanh nhìn thấy những bình luận xúc phạm, mắng mỏ con trai mình, vẻ mặt ngày càng lo lắng.
Bà nhìn qua Dịch Thiên Kỳ, lo lắng nói: “Thiên Kì, hiện tại phải làm sao bây giờ?
Người phụ nữ kia thật sự là không biết xáu hỗ, chuyện đổi trắng thay đen như vậy mà cô ta cũng làm ra được.”
Dịch Thiên Kỳ nhìn qua vợ mình, cười an ủi nói: “Thanh Thanh, hiện tại mới chỉ là bắt đầu, trước tiên bà đừng quá gắp gáp, trò hay vẫn còn ở phía sau, tôi đã cắt lời, bảo A Thành cứ thẳng tay mà làm, nếu tài chính không đủ, tôi.
nơi này vẫn có, thằng bé sẽ biết nên làm như thế nào, bà không cần lo lắng, phải tin tưởng A Thành, chắc chắn nó có năng lực làm tốt.”
Mộ Thanh gật gật đầu, chỉ có thể tin tưởng A Thành.
Lam Hân nhìn thấy vẻ mặt tự tin của cha, hơi hơi sửng sốt, chẳng lẽ cha sớm đã nghĩ ra biện pháp đối phó hợp lý rồi sao 2 Cô tức giận nói: “Tần Ninh Trăn này cứ nghĩ nều làm như vậy, có thể lầy được tất cả sao?”
Lục Tư Tư trào phúng nói: “Lam Lam, là do em không hiểu bà ta rồi, bà ta rất ác độc, còn nhiều thủ đoạn nham hiểm.
Dù sao chuyện này, A Thành cũng sẽ biết cách giải quyết, hay ba mẹ con chúng ta đi dạo phó đi?”
Lục Tư Tư đề nghị nói.
Vốn, hôm nay đã muốn cùng Lam Lam đi dạo phố rồi.
“Em cũng đi.” Nhạc Cẩn Nghiên với vẻ mặt ngái ngủ bước ra và lên tiếng.
“Được! Hôm nay không được vui, vậy cùng đi mua vài bộ quần áo xinh đẹp bù đắp cho bản thân nhé.”
Lục Tư Tư khoanh hai tay, sắc mặt vẫn không tốt như cũ.
Dịch Thiên Kỳ lấy ra một tắm thẻ đưa cho Lam Hân và cười với vẻ mặt từ ái: “Lam Lam, đây là cha tiền tiêu vặt cha cho con, cầm đi, nghĩ muốn mua cái gì thì mua cái đó.”
“Oal Chú Dịch, chú thật sự tốt quá, cháu có phần không, cháu đang thích một cái khăn quàng cổ, một vạn hai, chú Dịch, chú tặng cho cháu đi.”
Nhạc Cần Nghiên cười nhìn qua Dịch Thiên Kỳ, chú Dịch này, chắc hẳn còn có nhiều tiền hơn so với trong tưởng tượng của cô.
Bắt động sản ở thành phó Phàn, chính là thiên hạ của ông ấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.