Chương trước
Chương sau
Hai chị em nhìn nhau đều cười vui vẻ.
Ván v9 C Trong khoảng thời gian này, tất cả mọi người dường như đều bận rộn.
Lam Hân cũng vẫn bận rộn với chiếc váy cưới của Hạ Thù, mỗi một đường kim mũi chỉ, đều là cô tự mình làm.
Nhạc Cần Nghiên cũng bận rộn, cô cũng không ký hợp đồng với giải trí Cực Quang, việc cùng Mộc Tử Hoành đã biến thành như vậy, Nhạc Cẩn Nghiên cũng từ chối ký kết.
Với sự hỗ trợ của em trai, cô đã thành lập phòng làm việc của riêng mình, khoảng thời gian này cũng trở nên bận rộn.
Nhiên Nhiên phải đi học, chỉ có ngày nghỉ mới có thời gian đi quay chụp, trong đoạn thời gian này, cô lại ký hợp đồng thêm hai nghệ sĩ, là hai cô gái trẻ đẹp vừa tốt nghiệp Học viện Sân kháu Điện ảnh.
Công việc kinh doanh của Nhạc Cần Nghiên lại bắt đầu khởi động, mỗi ngày đều bận rộn nhiều việc, cô tựa hồ đã quên mắt, trong cuộc đời cô còn có một người đàn ông tên là Mộc Tử Hoành tồn tại.
Mà Mộc Tử Hoành, sau khi vết thương ở chân đỡ hon, cũng không có nhàn rỗi, nghe được Nhạc Cẩn Nghiên đã mở văn phòng riêng, anh chủ động phụ trách mọi công việc của giải trí Cực Quang Anh nghĩ rằng làm cùng ngành thì có thể thỉnh thoảng gặp được cô, ít nhất, đứng xa xa nhìn cô cũng tốt rồi.
Nhưng mà, anh đã đi làm một đoạn thời gian, vẫn không hề gặp qua Nhạc Cần Nghiên.
Văn phòng giải trí Cực Quang cũng nằm ở tầng cao nhất, ba mặt đều là cửa sổ sát đất, tầm nhìn rộng rãi, phong cảnh cũng rất tuyệt.
Mộc Tử Hoành ngồi trên xe lăn, theo cửa sổ sát đất nhìn thấy toàn cảnh thành phó, từ sau khi gặp chuyện không may về sau, trong ánh mắt anh luôn phảng phất ưu thương.
Cả người trở nên trầm ổn không ít, nhìn thấy ánh mắt trống rỗng kia của anh, đều khiến người ta đau lòng.
Anh có chút không quen với văn phòng nơi này, chỉ có mình anh và một trợ lý, đối với anh mà nói vẫn có chút xa lạ.
Tuy rằng không thể nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên, nhưng anh vẫn nhịn không được muốn đi hỏi thăm tin tức về Nhạc Cần Nghiên.
Lúc này, trợ lý mới tuyển dụng của anh, Ngô Vũ, trong bộ tây trang giày da đi đến, dáng vẻ anh ta cũng rất đẹp trai, ánh mắt to mà rất có hồn, thâm sâu như biển rộng, đường nét sắc sảo đặc biệt có tính lập thể, dù nhìn ở góc nào, cũng đều thấy rất dễ nhìn.
Mộc Tử Hoành lúc trước nhìn thấy lý lịch của đối phương, lại nghĩ đến những gì anh đã trải qua, nghĩ cũng không thèm đắn đó nhiều, liền chọn anh ta làm trợ lý cho mình.
Ánh mắt Mộc Tử Hoành luôn không tồi, năng lực làm việc của Ngô Vũ cũng rất tốt.
Ngô Vũ nghiêm túc nói: “Giám đốc Mộc, đều đã hỏi thăm rõ ràng, nghe nói, nghệ sĩ Nhan ở công ty giải trí của Nhạc tiểu thư, tối nay sẽ cùng ăn cơm với đạo diễn Lý, địa điểm ở ngay đối diện công ty họ, bữa tiệc sáu giờ sẽ bắt đâu.”
Mộc Tử Hoành chậm rãi thu hồi ánh mắt, nhìn qua Ngô Vũ, “Đạo diễn Lý nào?”
Ngô Vũ nói: “Giám đốc Mộc, đạo diễn Lý của công ty S.
B„“
Mộc Tử Hoành cầm lấy di động, lướt tìm chút tư liệu của đạo diễn Lý kia.
Liên tục nhìn qua vài tin tức, mặt anh liền nhăn lại.
Nâng mi, nhìn qua Ngô Vũ, “Ngô Vũ, cậu tự mình đi xem một chút, xác nhận xong vị trí của bọn họ, rồi bí mật bồ trí một vị trí khác cho tôi, chỉ cần có thể nhìn thấy bọn họ là được rồi.”
Ngô Vũ gật gật đầu, cũng không nhiều lời “Giám đốc Mộc, vừa lúc tôi có quen biết tổng giám đốc công ty họ, tôi sẽ qua xác nhận.”
“Được, xác nhận xong thì trực tiếp gửi thông tin qua điện thoại cho tôi, không cần qua đón tôi, xong việc anh cứ tan ca đi.”
Mộc Tử Hoành nói.
Ngô Vũ bỗng nhiên có chút lo lắng nhìn qua anh.
“Nhưng mà giám đốc Mộc, chân của anh không được tiện lắm.”
Mộc Tử Hoành mỉm cười, “Không sao đâu, tôi có mang lái xe cùng đi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.