Chương trước
Chương sau
Lam Hân cười nói, vốn tưởng rằng Nghiên Nghiên cùng Mộc Tử Hoành chuyện tốt cũng sắp tới gần, cũng không bao giờ nghĩ được Mộc Tử Hoành lại xảy ra chuyện như vậy.
Nhạc Cần Hi đột nhiên hỏi: “Lam Lam, chị của anh thế nào rồi?”
Lam Hân khẽ lắc đầu, nói: “Trong lòng Nghiên Nghiên vẫn luôn áy náy, Mộc Tử Hoành che chở cho cô ấy nên cô ấy mới không có bị thương, cho nên, Nghiên Nghiên vẫn luôn cảm thấy áy náy, nhưng mà Mộc Tử Hoành đã tàn phế, lại không muốn gặp Nghiên Nghiên,. Theo hiểu biết của em về Mộc Tử Hoành chỉ sợ là anh ấy không muốn liên lụy tới Nghiên Nghiên, mới cố gắng tránh mặt Nghiên Nghiên không chịu gặp.”
Nhạc Cần Hi nhíu mi, vẻ mặt không vui, “Lam Lam, em nói xem rốt cuộc anh ta nghĩ như thế nào?
Chị của anh đã không so đo, anh ta vì cái gì phải so đo?”
Lam Hân nhìn qua anh, “Hi Hi, bởi vì yêu.
Mộc Tử Hoành rất yêu Nghiên Nghiên, anh ấy không mang được hạnh phúc cho Nghiên Nghiên cho nen không muốn gặp mặt.”
Nhưng cô tin tưởng cố gắng chưa bao giờ là vô ích cả, chỉ cần Nghiên Nghiên không bỏ cuộc, Mộc Tử Hoành một ngày nào đó sẽ chấp nhận Nghiên Nghiên.
“Lam Lam, chân của anh ta còn hi vọng không?”
Lam Hân nói: “Có, vấn đề vẫn là thời gian, nhưng hy vọng không lớn.”
Nhạc Cần Hi thở dài một tiếng, “Tính cách của chị anh em cũng hiểu, chị ấy so với em còn có chấp cứng đầu hơn, chuyện tình cảm trước kia với Ôn Lãng, chỉ sợ là tình yêu chuồn chuồn đạp nước(hời hợt) mà thôi, đối với Mộc Tử.
Hoành, chỉ sợ chị Ấy đã thực sự động lòng.”
Lam Hân gật gật đầu, “Mộc Tử Hoành dùng cả mạng sống để yêu Nghiên Nghiên, anh ấy quả thật là người đàn ông tốt, đáng để giao phó cả đời.”
Lúc này, người bán hàng mang đồ ăn lên, hai người vừa ăn vừa nói chuyện.
“Lam Lam, trong khoảng thời gian này em khá nỏi tiếng, tại sao cứ luôn bị bắt nạt vậy?”
Nhạc Cần Hi ăn một miếng sườn xào chua ngọt, nhìn cô mà cười khổ Lam Hân thì vẻ mặt u sầu, buồn bực, “Anh nói cũng đúng.Từ sau khi em trở về thành phố Giang, luôn bị bắt nạt.
Còn có em nói cho anh biết điều khó nghe nhất là gì?
Mấy ngày hôm trước có một bữa tiệc, em lại bị người ta hắt rượu vang, chờ tới khi nghĩ muốn ném về thứ gì đó, lại phát hiện chung quanh cái gì cũng không có, anh nói em rốt cục có đáng thương không?
Nhưng mà anh có biết điều gì đã xảy ra sau đó không?”
Nhạc Cần Hi lắc lắc đầu, tò mò hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?
Lục Hạo Thành đem người đánh lại mấy người phụ nữ kia VÌ em soa?”
Lam Hân cười lắc lắc đầu, “Không phải, mẹ em cùng anh cả nhìn thấy em bị bắt nạt, liền đẩy nguyên một xe đầy rượu vang qua đó, tắm rượu vang mấy người kia từ đầu đến chân, em xem mà hả dạ.”
Nhạc Cần Hi cười nói: “Anh nghe mà cũng hả dạ đây.
Tuy nhiên hai vị cha mẹ ruột của em, hiện tại quả thật đối xử với em rất tốt.”
Lam Hân gật gật đầu, ánh mắt mỉm cười nhìn qua anh, “Đúng rồi, em trong khoảng thời gian này tới nay, chuyện tốt chuyện xấu đều đụng phải rất nhiều.”
Nhạc Cần Hi cúi đầu ăn một miếng cơm, mới nói: “Lam Lam, tin tức hôm nay em đã xem chưa?
Cố An An vẫn là một người không chịu an phận, em vẫn nên cần thận một chút.
Em không thể chạy đi tha thứ cho cô ta, cũng không thể ngây ngốc đi tin tưởng cô ta nữa, có một số người cả đời luôn phải lấy đi của người khác chút gì đó.”
Lam Hân vừa nghe, hơi hơi sửng sốt, ánh mắt quỷ dị nhìn anh “Hi Hi, có phải anh lại tra được tin tức hiếm có gì không 2”
Mỗi khi anh chủ động nhắc nhở mình như vậy, nhất định là đã điều tra ra được những tin tức mà cô không hề biết.
Trong vài năm trở lại đây, công việc kinh doanh của anh ấy rất phát đạt, kiếm được rất nhiều tiền.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.