Chương trước
Chương sau
“Âm...” Cánh cửa đập mạnh.
Tần Ninh Trăn giật mình.
Lục Tư Ân lại mặt xám như tro tàn, cả người xụi lơ ngồi dưới đất, ánh mắt dại ra nhìn về một chỗ, không tiếng động chảy nước mắt.
“Ân Ân, tỉnh táo lại một chút, hiện tại chúng ta không thể bị quơ được nhược điểm, nếu không sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.
Hiện tại mọi chuyện đã xảy ra, chỉ cần chúng ta dứt khoát phủ nhận, không có chứng cớ, bọn họ cũng không dám làm gì cả.” Tần Ninh Trăn ở một bên tức giận khuyên nhủ, bà ta cũng không nghĩ tới chuyện này sẽ thất bại.
Huy động nhiều người như vậy, cũng không làm nên chuyện gì.
Hiện tại việc này bà ta vẫn đang suy tính, không biết Lục Hạo Thành sẽ dùng cách gì để phản kích đây?
Trước đó mọi chuyện bà ta làm đều rất hoàn hảo, Lục Hạo.
Thành hao tốn sức lực cũng không tìm được chút manh mối nào.
Nhưng lúc này không giống vậy, lúc này mấy tên khốn kia còn hại người, bây giờ còn tàn phế, chuyện này nếu thật sự tra rõ đầu rõ đuôi, hậu quả rất nghiêm trọng.
Cũng không có thể cam đoan, mấy người kia sẽ kín miệng.
Lục Tư Ân vẫn không nhúc nhích, Tần Ninh Trăn đưa cô ta đuổi về phòng, để con gái mình giảm bớt áp lực.
Dù sao đây cũng là lần đầu tiên Ân Ân làm chuyện như: vậy, tối nay lúc mới bắt đầu còn nghĩ có thể có được Mộc Tử Hoành, con gái vui vẻ như được uống mật, nhảy nhót như con thỏ nhỏ, đôi với khát vọng của con gái mình, bà ta không có cách nào cự tuyệt.
Nhà họ Cố.
Sau khi Lâm Mộng Nghi trở về cũng ngủ không được, cả nhà đều chờ tin tức của Mộc Tử Hoành.
Gọi điện thoại cho Lam Hân hỏi được tình huống, sắc mặt bà nghiêm trọng.
Cố Tích Hồng hỏi: “Thằng bé Tử Hoành thế nào, bị thương không nặng chứ?”
Lâm Mộng Nghỉ: “Thương tích khá nghiêm trọng, chỉ sợ Sau này muốn đứng lên, có chút khó khăn.”
Mọi người vừa nghe, sắc mặt cũng không tốt.
“Hừ! Đúng là ả đàn bà chết tiệt, sao có thể làm như vậy?”
Cố Ức Sầm phẫn nộ không thôi.
Lâm Mộng Nghỉ cảnh cáo: “Ức Sầm, hiện tại chuyện này còn chưa tìm được chứng cớ, không cần lộ ra, chờ sau khi Tử Hoành tỉnh lại rồi nói.”
Bà nội Cố rất đau lòng, nghe được chuyện xảy ra như vậy, bà cũng ngủ không được, “Tỉnh lại thì thế nào? Chứng cớ đều bị hủy, hiện tại chỉ nhìn vào chứng cớ, không có chứng cớ, cô ta vẫn có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.”
Có Ức Lâm: “Bà nội, chuyện này bà đừng lo lắng, hãy nghỉ ngơi đi, đã nửa đêm rồi, sức khỏe quan trọng hơn.”
Bà nội Cố cúi xuống, chống tay đứng dậy, vẻ mặt mệt mỏi, “Ôi! Đều ngủ đi, ngủ đi, ngày mai hai anh em cháu không có việc gì thì đi bệnh viện thăm A Hoành, bình thường các cháu quen hệ cũng không tồi, cùng nó tâm sự, bất ngờ gặp phải chuyện như vậy, cũng khó chấp nhận nỗi.”
Có Ức Lâm gật gật đầu: “Bà nội, cháu sẽ đi.”
“Được!”
Bà nội Cố lúc này mới an tâm đi ngủ Sau khi bà nội về phòng, Cố Ức Lâm mới nhìn mẹ hỏi: “Mẹ, Cố An An đâu?
Đêm nay không trở về sao?”
Lâm Mộng Nghỉ khẽ lắc đầu: “Không biết.”
Bà tưởng tượng đến cảnh Lam Hân bị bắt nạt, đã muốn giết chết đám phụ nữ kia.
Có Ức Lâm nhìn tin tức lúc sáng Lục Hạo Thành gửi đến, đáy lòng tràn ngập nghỉ hoặc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.