Hơn nữa nơi này có chút hẻo lánh, mấy người này chắc chắn có tình ở chỗ này chờ cô, xem ra là có người cố ý sắp xếp.
Lam Hân tự tin thong dong đi qua, đứng ở trước mặt đám người kia: “Như thế nào?Tôi không thể tới nơi này hay sao?”
Uông Lệ Đình cười với vẻ mặt hèn mọn nhìn qua: “Nghe nói, cô hiện tại tìm được ông chủ rất tốt nên rất là hung hăng, tôi lại luôn không quen nhìn những người kiêu ngạo, nghe nói cô cũng đến đây, nên tôi qua đây nhìn thử xem thế nào.”
Lam Hân thấy Uông Lệ Đình tỏ vẻ vênh váo tự đắc, cảm giác cô ta xấu xí không kể hết, 5 người này đều là bạn học cũ của cô, gia cảnh cũng không tồi, nhưng vẫn không cứu được cái nhân phẩm rách nát của họ.
Tuy nhiên, có một số kiểu người chính là như vậy, không nhận ra được vấn đề của bản thân là gì, còn thích làm nữ: hoàng đạo lý.
“Uông Lệ Đình, là cô cố ý tìm tôi à?”
Lam Hân cười hỏi, nhân tiện lùi về sau vài bước, mùi hương nước hoa từ mấy người này thật gay mũi.
“Khương Lam Hân, đã vài năm không gặp, cô thay đổi rất nhiều nhỉ, trước kia cô còn không dám bắt chuyện với chúng tôi cơ mà.”
Một bên Tôn Tịnh Nhã ra vẻ thanh cao nhìn Lam Hân.
Cô ta nhớ rõ Khương Lam Hân trước đây, rất tự ti, lại vô cùng khiêm tốn, đối mặt với sự châm chọc cùng khiêu khích của cả đám người thì hoàn toàn không thèm để ý, để mặc đám bọn họ nói ba hoa chích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392966/chuong-970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.