Lạc Cần Nghiên: [tạm thời không muốn tìm.]
Lam Hân: [cô không muốn tìm một nửa lý tưởng, đó là điều bình thường]
Lạc Cẩn Nghiên: “Có gì bình thường? Lam Lam, tôi cảm thấy cô có chút không bình thường.”
Lam Hân: [cô cũng không muốn trở thành bản thân lý tưởng, không phải sao?]
Lạc Cần Nghiên: [Tôi rất hài lòng với bản thân mình bây giờ. Nhưng Lam Lam, chút nữa, tôi và chị Tư Tư sẽ đi đến thẩm mỹ viện, sau đó qua đó, sẽ đi đến bữa tiệc từ thiện cùng mọi người.]
Lam Hân thấy cô ấy lại chạy trốn khỏi vấn đề của mình, bản thân cũng bị cô ấy dắt đi vòng tròn rồi.
[Được!] Lam Hân bỏ điện thoại di động xuống khuôn mặt vẫn trông bối rồi.
Cho đến ba giờ, Lục Hạo Thành đến đón Lam Hân, Lam Hân cảm thấy rằng bản thân đang ở trong một thế giới khác.
Còn câu nói chúc cô đã yêu Lục Hạo Thành của Lạc Cẩn Nghiên, giống như bùa chú văng cảng bên tai cô.
Lam Hân theo Lục Hạo Thành đến thẳm mỹ viện, trên đường đi không nói chuyện với Lục Hạo Thành câu nào cả.
Lục Hạo Thành cũng nghĩ rằng cô tức giận vì chuyện buổi sáng, nên cũng không dám nói chuyện với cô.
Đến phòng làm việc của Lâm Hạo Thiên, Lâm Hạo Thiên vừa hay đang chờ bọn họ đến.
“Âyyo! Giám đốc Lam của chúng ta đến rồi, chúc mừng cô, tuần lễ thời trang rất thành công.”
Lâm Hạo Thiên nhìn Lam Hân, hạnh phúc không ngừng, trực tiếp bơ Lục Hạo Thành mà kéo cô đi vào.
Lam Hân cười: “nhà thiết kế Lâm, trang điểm của anh, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392954/chuong-958.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.