Chương trước
Chương sau
Lam Tử Tuần chậm rãi thu hồi ánh mắt, dừng trước máy tính: “Là anh sợ mẹ lo lắng.”
Lam Tử Nhiên cười sáng lạn: “Em biết anh luôn lo cho em, nhưng giờ em mệt quá, ngủ trước đây.”
Lam Tử Tuần: “Ngủ đi!”
Lam Tử Nhiên nhìn thoáng qua trong đầu lại nghĩ đến trời anh trai, quả thực bản thân đã trải qua một năm, rất mệt mỏi, nhưng cũng học được rất nhiều.
Cậu nhắm mắt lại, mấy ngày nay bận rộn xem kịch bản, thật sự mệt chết đi.
Lam Tử Nhiên rất nhanh đã tiền vào mộng đẹp, truyền đến tiếng hít thở đều đều.
Lam Tử Tuấn quay đầu lại nhìn em mình, vẻ mặt đau lòng, trong khoảng thời gian này, Nhiên Nhiên gần như là vừa đặt xuống giường đã ngủ, hơn nữa vừa cảm giác ngủ thẳng đến bảy giờ, có mệt cũng phải dậy đi học.
Lục Hạo Thành trở lại tầng ba, nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên ở trong phòng Lam Hân, nháy mắt mặt xám như: tro tàn.
Nhạc Cẩn Nghiên vừa thấy vẻ mặt của Lục Hạo Thành, cười xấu xa, Lục Hạo Thành thấy cô ở phòng Lam Lam, có thể tức giận đến nồi điên không?
Lam Hân cũng liếc nhìn Lục Hạo Thành, không nói gì.
Nhạc Cần Nghiên nâng mi nhìn anh “Lục Hạo Thành, cho mượn bà xã anh một đêm.”
Lục Hạo Thành nghiến răng nghiến lợi trả lời: “Không mượn, bà xã chỉ dùng để nuông chiều, không phải để mượn.”
Mộc Tử Hoành chết tiệt, nhanh đưa người phụ nữ này về nhà, đừng để người này tranh giành Lam Lam.
Anh trải qua bao thống khổ mới có được bà xã, vì cái gì phải cho mượn 2 “Ha hả...” Nhạc cần Nghiên cười cười, ôm vai Lam Hân nhìn Lục Hạo Thành lại hỏi Lam Hân: “Lam Lam, cậu đêm nay...” Lam Hân cười ngắt lời: ” Nghiên Nghiên, đêm nay cùng cậu ngủ.”
Lục Hạo Thành đau khổ nhìn cô “Lam Lam, anh là ông xã của em.”
Lam Hân nhìn qua, ý cười giảo hoạt: “Anh không phải ông xã của em, chẳng lẽ còn là ông xã người khác sao?”
Lục Hạo Thành nhìn chằm chằm vào cô, “Cho nên, Lam Lam, cô ấy không thể ở phòng của em được.”
Lam Hân ra vẻ nghỉ hoặc: “Vì cái gì, đây là bạn thân em, sao không thể ở phòng em?”
Lục Hạo Thành vừa nghe lời này, đã biết cô nhóc này rõ ràng là cố ý, đáy mắt kia chọt lóe tia giảo hoạt, anh nhìn thấy rõ ràng.
Lục Hạo Thành mang vẻ mặt phẫn nộ xoay người rời đi.
P”HiB:ha. 250.02 ” Nhạc Cần Nghiên cười xấu xa, “Lam Lam, cậu nói xem tối nay anh ta có phải sẽ ngủ không yên không?”
Lam Hân nheo mắt “Có lẽ vậy!”
Nhạc Cần Nghiên bỗng nhiên ra vẻ nghiêm túc “Lam lam, không phải cậu luyến tiếc anh ta chứ?”
Lam Hân nghe xong thì cười nhẹ “Tôi càng luyến tiếc cậu hơn,”
Nhạc Cẩn Nghiên nghe vậy thì cười khoái chí “Không hỗ là bạn thân. Lam Lam, tôi kể với cậu chuyện xảy ra hôm nay, giúp tôi phân tích một chút.”
Lam Hân tò mò nhìn cô bạn “Được, cậu nói đi, chúng ta cùng phân tích tâm tư của Mộc Tử Hoành.”
Lam Hân thấy Cẩn Nghiên tích cực với chuyện tình cảm như vậy, cũng rất vui vẻ Ai cũng muốn được người khác đánh giá cao, khen ngợi, động viên, đây là mong muốn sâu xa của con người đồng thời cũng là điểm yếu.
Cô cũng vậy, Nghiên Nghiên cũng vậy, không phải loài hoa nào cũng tượng trưng cho tình yêu, nhưng cô hy vọng Nghiên Nghiên là tình yêu đích thực của Mộc Tử Hoành.
Hai người phụ nữ vùi đầu trong chăn, tháp giọng kẻ lễ.
Chị em tốt tất nhiên phải có công dụng.
Lục Hạo Thành trở lại phòng, tức giận đá văng sô pha, trong mắt tràn đầy tức giận.
” Nhạc Cẩn Nghiên chết tiệt.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.