Chương trước
Chương sau
Không đến 10 phút sau, một đám côn đồ ngã xuống đất rên rỉ.
Chỉ có người đàn ông mặc quần áo đầu lâu màu đen kia vẫn đứng đó, nhìn Cố Ức Lâm, gã cũng hoang mang, không phải chỉ dạy dỗ một người phụ nữ không có lai lịch thôi sao?
Sao lại chạy đến nhiều người như vậy.
Mà Nhạc Cần Nghiên lúc này, tóc rối loạn, giày cao gót cũng đánh mát, cả người chật vật không chịu nổi, tâm trạng lại tốt hơn nhiều.
Đánh một trận, cải thiện được tâm trạng.
“Ức Lâm, Ức Lâm, cậu cuối cùng cũng đến, cậu muốn chết hay sao mà có thể để những người này đến đập phá cửa hàng của Giai Kỳ vậy?
Cho không muốn cùng Giai Kỳ ở bên nhau, cũng không cần phải dùng cách như vậy chứ, nói rõ với Giai Kỳ là được, còn tìm người đến uy hiếp Giai Kỳ, quả thực rất thương tâm, ngay cả tôi cũng sẽ không tha thứ cho cậu.
Tên khốn nhà cậu, sao có thể làm như vậy?”
Lục Tư Tư cố ý nổi giận với Cố Ức Lâm, thật ra là muốn nói cho Cố Ức Lâm sự tình đã diễn ra.
Có Ức Lâm hoang mang: “Chị Tư Tư, không phải em, sao em có thể làm vậy chứ?”
“Tư Tư, không phải Ức Lâm, cũng không phải chúng ta, chúng ta đều đã đồng ý cho Giai Kỳ cùng Ức Lâm ở bên nhau rồi mà.
Càng không thể có làm ra loại chuyện như vậy.”Lâm Mộng Nghi bắt bình thay con trai.
Dù sao, chuyện trước đó là bà quá đáng, nhưng Giai Kỳ vẫn không muốn gặp mình, bà cũng không có cơ hội xin lỗi Trầm Giai Kỳ.
“AI Cố …Bà nội Có, sao bà cũng về nước rồi?”
Lục Tư Tư vừa thây bà lão, chỉ cảm thấy da đầu run lên.
Cái gọi là đề phòng cướp phòng trộm, phòng bà nội cố, bà nội Có mà đã cần nhằn thì mãi mãi không dứt.
“Ôi trời, con nhóc thối nhìn thấy ta thì kinh ngạc lắm hả, ngay cả đầu lưỡi cũng không nói tròn chữ được, nghe nói cháu cũng vừa mới về nước, nhưng lại ly hôn, một đám các người không thể bình thường một chút sao?
Ta già đi để thấy chúng bay có được cuộc sống hạnh phúc, chứ không phải nhìn cháu ly hôn, từng đứa một không khiến người ta yên tâm.”
Lục Tư Tư vừa nghe lời này, hận không thể tìm lỗ chui vào, giữa chốn đông người có thể đừng lôi chuyện cá nhân của cô ra, được không?
Cô cúi đầu, tốt nhất không nên phản bác, néu không mãi mãi không dứt.
Lúc này, cảnh sát đã chạy tới hiện trường, Cố Ức Lâm cũng nắm lại tên mặc áo hình đầu lâu đang muốn chạy trốn, giao cho cảnh sát xong, liền chạy vội tới trước mặt Trầm Giai Kỳ “Giai Kỳ, em không sao chứ?”
Trầm Giai Kỳ sắc mặt tái nhợt đối lắc đầu, cũng không nguyện rời khỏi Lục Tư Tư.
“Cố tiên sinh.”
Một vị cảnh sát đi đến cạnh Cố Ức Lâm “Những người này.
chúng tôi sẽ trở về điều tra, nếu có người bên này bị thương, thì nên đến bệnh viện.”
Cố Ức Lâm: “Cố đội trưởng, chúng ta đều là người một nhà không nói hai lời, nhất định phải điều tra rõ là ai sai khiến nhóm người kia làm như vậy.”
Anh sẽ không tha cho người kia, dám giở trò bản thỉu như vậy muốn chia rẽ anh cùng Giai Kỳ.
Đội trưởng cười nói: “Nhị thiếu gia, chuyện này đích thân tôi sẽ xử lý.”
“Đa tại”Cố Ức Lâm cảm kích.
Tên du côn đầu xỏ vừa nghe, hoàn toàn trợn tròn mắt, cái này, đá phải tắm sắt rồi, cậu hai Cố muốn tự mình xử lý, người phụ nữ kia không phải đã nói, không có việc gì sao?
Hơn nữa, cô ta cũng nói cậu hai Cố không muốn có quan hệ gì với cô gái kia.
Anh ta mới dám làm như vậy.
Hiện tại, một chân đã nhảy xuống hồ lửa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.