Một người em trai của tôi bị đưa vào một căn phòng, tôi có dự cảm không tốt, giúp… giúp tôi, có được không?”
Lôi Lăng nhìn thây cô lôi kéo cánh tay mình, nhàn nhạt cười: “Tôi là người làm ăn, cũng khôn bao giờ làm ăn lỗ vốn.”
“Anh muốn có cái gì?”
Lục Tư Tư hỏi, hiện tại gọi điện thoại bảo người tới thì không kịp nữa rồi.
“Bắt lầy người phụ nữ kia cho tôi.”
Ngay lúc Lục Tư Tư nói xong, phía sau Nhạc Cần Nghiên lại truyền đến thêm hai tên đàn ông mặc tây trang.
Nhạc Cần Nghiên vội gọi cho Lục Hạo Thành, nhưng điện thoại vừa đổ hai hồi chuông, chưa kịp kết nói đã bị người ta lấy đi, ném trên mặt đất, rơi dập nát, màn hình nháy mắt thành vỡ tan rồi tắt ngúm.
“Alo! Nhạc Cẩn Nghiên.Làm sao vậy?”
Lục Hạo Thành vừa nghe điện thoại, rồi lại thấy không có âm thanh.
Anh nghi hoặc nhìn thoáng qua điện thoại, chẳng lẽ cô ta đã gọi nhằm số sao?
Âu Cảnh Nghiêu lên tiếng “Máy người kia đã nói rõ, là Lục Hạo Khải sai khiến. Buổi đấu giá sắp bắt đầu rồi, hãy đi trước đi.”
Lục Hạo Thành gật nhẹ “Đi, hôm nay có Vĩnh Hằng Chỉ Tâm, tôi nhất định phải có được “
Hai người cùng đứng dậy rời khỏi phòng.
Na “Bốp...” Một tên tát vào mặt Nhạc Cần Nghiên…
. Đồ Khốn kiếp, dám đánh tao.” Nhạc Cẩn Nghiên nồi giận, chân nâng giày cao gót lên, một cước hung hăng dẫm mạnh lên giày tên kia. . Đam Mỹ H Văn
“A...” Thình lình bị ăn đau khiến đối phương la toáng lên.
“Nghiên Nghiên, cẩn thận.”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392851/chuong-855.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.