Lần này, điều khác biệt là thái độ Giai Kỳ lần này rất cứng rắn.
Không phải anh hai nguyện ý thì Giai Kỳ sẽ ở cạnh anh ấy, có những vết thương không thể nào chữa lành.
Giai Kỳ tuy rằng rất lương thiện, nhưng cũng là người có chấp.
Hai người ở chung máy tháng, cô cũng hiểu được tính cách của Giai Kỳ.
Nói đến chuyện tình cảm, đáy lòng Lam Hân cũng hơi xúc động, không biết cô cùng Lục Hạo Thành có thể bên nhau suốt quãng đời còn lại không, vào một khoảnh khắc nào đó, trái tim cô thật sự rung động.
Cô cũng hy vọng, anh hai cùng Giai Kỳ sau bao nhiêu thăng trầm, cuối cùng sẽ được ở bên nhau.
Cố Ức Lâm một lúc lâu sau mới mở miệng nói chuyện: “Tiểu Ức, cám ơn eml”
Giọng Cố Ức Lâm có chút nghẹn ngào, nếu lúc ấy Tiểu Ức không tìm thấy Giai Kỳ, như vậy. ….. Anh thật sự không dám tưởng tượng, hậu quả sẽ thế nào nữa.
Cô gái ngốc kia, có cái gì cô cũng nên nói với anh, thế nhưng lại nghĩ quần đi tự sát. ….. Hiện tại Giai Kỳ sống cũng tốt, con của họ vẫn còn, anh đã vô cùng cảm kích, Giai Kỳ còn sống, đứa nhỏ vẫn an toàn.
Lam Hân cười nói: “Anh hai, có lẽ chính là duyên phận rồi, có một ngày buổi tối, em cùng Cần Hi đến quán ăn nhà Giai Kỳ ăn tối, vừa lúc gặp cảnh anh và Giai Kỳ chia tay, tuy rằng chỉ gặp qua cô ấy một lần, nhưng vẫn nhớ ra cô ây.
Cũng là bởi vì thấy được quá trình chia tay của hai người, nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392609/chuong-613.html