Điểm này, Lam Hân không phủ nhận, quả thật cô học cái gì đều rất nhanh.
Tuy nhiên nếu được yêu cầu quản lý công ty của cha, cô cũng không có năng lực lón như vậy.
Dịch Thiên Kỳ vỗ vỗ tay con gái: “Lam Lam, cha cả đời này không dễ dàng, duy nhất có thể chứng minh chỉ có khối bất động sản đang sở hữu.”
“Cha!” Lam Hân sắc mặt hơi đổi, cô sao có thể quên, cha đã đi đến thành công hiện tại như thế nào, con đường đó đã rất vất vả.
Dịch Thiên Kỳ cười cười: “Lam Lam, con đó, cha lần đầu tiên nhìn thấy con, lúc đó con nắm tay mẹ, gọi ta là chú Dịch, nhìn vào đôi mắt to sáng ngời đó, ta đã nghĩ, Dịch Thiên Kỳ nếu có một cô con gái như vậy thì tuyệt biết bao. Cha tin tưởng con, nhất định sẽ bảo vệ tốt tâm huyết cả đời cha.”
Đây là món quà duy nhất ông muốn dành tặng cho cô con gái này.
Tiền thi hơi thô tục, nhưng không có tiền, ở thời đại này, thật sự có rất nhiều chuyện không làm nổi Lam Hân nhìn ánh mắt chờ mong của cha, ôm cuốn sách trong tay, nắm thật chặt, “Cha….. T “Lam Lam, bớt chút thời gian.” Dịch Thiên Kỳ biết suy nghĩ trong lòng cô, “Cha mang con đi, hơn nữa công ty, không phải là công ty cỗ phần, chỉ có mình cha làm chủ.”
“
OITEIATIS 77/105. 5 Cha cô rốt cuộc có bao nhiêu tiền vậy?
Sở hữu vốn riêng, thật là đáng sọ!!
“Cho nên, Lam Lam, không có phức tạp như con tưởng. Cha đã trải qua rất nhiều, chán ghét đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392527/chuong-531.html