“Được được, cậu đi nhanh đi, lát nữa gặp.” Mộc Tử Hoành nhanh chóng chạy vào văn phòng của Lục Hạo Thành.
Anh cũng không quên, hai người vừa đi qua chính là Lam Lam cùng Ninh Phi Phi.
Nhưng giọng nói kia nghe như là của Có An An.
Âu Cảnh Nghiêu sớm đã chạy tới.
“Hạo Thành, mau ra đây, đã xảy ra chuyện.” Mộc Tử Hoành nhanh chóng đầy cửa ra, Lục Hạo Thành đang ngồi trên ghế dựa hòn dỗi, bàn tay thon dài đỡ trán, vẻ mặt âm trầm.
Nhìn thấy Mộc Tử Hoành bỗng nhiên xông tới, anh càng phát hỏa: “Làm gì? Không thấy hiện tại tâm trạng tôi không tốt sao?
Đi ra ngoài.”
Mộc Tử Hoành chỉ chỉ bên ngoài, vội vã nói: “Hạo Thành, đã xảy ra chuyện, nhà vệ sinh có người kêu cứu mạng.”
“Nhà vệ sinh?” Lục Hạo Thành vừa nghe, bỗng nhiên nhớ tới Lam Lam cùng Ninh Phi Phi. Cả người chợt căng thẳng, rất nhanh đứng lên, xông ra ngoài.
Mộc Tử Hoành trợn mắt nhìn chuyển biến, cũng nhanh đi theo.
Vừa rồi còn tỏ vẻ không thèm quan tâm, trong nháy mắt chạy So với tên bắn còn nhanh hơn.
Lục Hạo Thành chạy tới nhà vệ sinh, Mộc Tử Hoành cũng rất: nhanh chạy qua, nhìn Cố An An đang chật vật dưới cầu thang.
Anh chỉ biết không phải là Lam Lam, cũng thở ra nhẹ nhõm Nửa tháng nay đã được sống yên ổn, nhưng mỗi lần có việc, toàn là việc lớn.
Cửa nhà vệ sinh nằm ở phía dưới cầu thang tầng 24.
Mà lúc này, phía dưới, Cố An An đang đau đớn ngồi dưới đất, đầu gối và cổ tay bị xây xát, nồng nặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392450/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.