Ngày càng tụt người đọc nhóm chán không muôn lên chương luôn! Sao nhiều bạn bỏ mình đi vậy nhỉ?
Lục Hạo Thành tuy rằng đối với cô rất tốt, thậm chí còn gây ra những cảm xúc khó tả, nhưng hai người vẫn là không có khả năng.
Mộ Thanh biết lòng con gái lo lắng, bà cũng rất lo lắng, dù sao, Lục Dật Kha làm việc cũng rất tuyệt tình.
Bà khẽ cười nói: “Lam Lam, chúng ta cũng lưu ý một chút, con cũng nhìn thấy, có một số việc, mặc kệ con trốn tránh thế nào, cũng tranh không thoát.” Nói xong, bà chăm chú nhìn Lam Hân, có một số việc, không thể không thừa nhận, thật sự không thể ngăn cản.
Lam Hân nhanh nhìn chằm chằm mẹ một lúc, lại đưa mắt nhìn ngoài cửa sổ.
Cô nói: “Mẹ, con hiểu ý mẹ.”
Mộ Thanh vừa nghe, cười cười: “Lam Lam, mẹ biết con suy nghĩ cho ba anh em Tiểu Tuấn, vẫn luôn vất vả, nhưng mà Lam Lam à, anh em Tiểu Tuấn một ngày nào đó sẽ trưởng thành, bọn chúng đều có con đường riêng phải đi.
Một ngày nào đó cũng sẽ rời khỏi con, con cũng phải vì hạnh phúc của bản thân mà suy nghĩ, thiên hạ vẫn có nguwoif đàn ông tốt, giống như cha con vậy.”
Lam Hân bỗng nhiên cười nói: “Mẹ, con tưởng mẹ sẽ nói là người đàn ông như Lục Hạo Thành cơ đấy.”
: “Lam Lam, cậu ta cũng không tồi đâu.Con thấy đấy, nhiều năm như vậy, cũng không thấy tin tức đào hoa của cậu ta.”
Lam Hân ngưng lại, tầm mắt đặt lên người Mộ Thanh: “Mẹ so với con còn hiểu biết về giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392427/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.