Đúng lúc này, điện thoại của Lam Hân đỗ chuông.
Lam Hân liếc nhìn điện thoại, là Cần Hy gọi đến, cô bắt máy.
“A lô, Cần Hy à!”
Nhạc Cần Hy lo lắng hỏi: “Lam Lam, tôi đọc tin sáng nay rồi, cậu vẫn ôn chứ?”
Lam Hân cười nói: “Cần Hy, cậu không phải lo cho tôi đâu, tôi vẫn ổn, chỉ là có người rắp tâm hủy hoại danh tiếng của tôi nên mới đăng những tin tức kiểu như này để bôi nhọ tôi ấy mà!
“Cây ngay không sợ chết đứng, họ muốn nói gì thì nói!”
Lam Hân vừa nói vừa liếc nhìn Cố An An.
Chuyện lần trước cũng là do Cố An An bày ra.
Cô ta chắc chắn cũng có dính líu đến chuyện lần này!
Nhạc Cần Hy nói: “Lam Lam, cậu yên tâm, bên tôi đã cho người điều tra rồi, chắc chắn sẽ sớm tìm ra ai là người đứng sau tất cả chuyện này thôi!”
*Ừm!” Lam Hân khẽ gật đầu.
“Cần Hy, vậy tôi cúp máy trước nhé, hôm nay tôi còn nhiều việc phải giải quyết!”
“Ừm, cố lên Lam Lam!” Nhạc Cần Hy ở đầu dây bên kia cổ vũ, khích lệ.
“Haha …” Lam Hân mỉm cười, cúp máy!
Mọi người thấy nụ cười rạng rỡ của cô, trong lòng không khỏi tỏ vẻ ganh ty.
Cố An An vẫn đứng chắn đường cô, cô liền quay sang liếc nhìn cô ta với ánh mắt sắc bén.
Cơn gió nhẹ thoáng qua khiến tóc mái cô bay bay, đôi mắt đen láy của cô hiện rõ vẻ lạnh lùng đến ớn người.
Cố An An nhìn cô, trong lòng bắt đầu cảm thấy lo lắng!
Lam Hân nghiêm nghị, lạnh lùng nói: “Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392411/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.