Khi anh đến gần mang theo hơi thở mạnh mẽ tươi mát, đột ngột bao trùm toàn thân cô.
Lục Hạo Thành không hút thuốc, hơi thở trong veo trên người anh luôn lộ ra vẻ quyến rũ mê người.
Tim Lam Hân đập nhanh , cô dựa chặt vào thành ghé, hai tay nắm chặt vào nhau và cúi đầu, không dám nhìn Lục Hạo Thành.
Lục Hạo Thành hơi rụt người lại, nhưng không hoàn toàn ngồi thẳng lên, mà lặng lẽ cúi đầu nhìn cô.
Anh nhìn ra được Lam Lam đang căng thẳng, căng thẳng là tốt, ít nhất, trong lòng cô có anh.
Lục Hạo Thành tự tin nghĩ, tâm trạng cũng có chút cải thiện.
Xe phía sau nhấn còi thúc giục , Lục Hạo Thành lúc này mới khởi động xe rời đi!
Đi được một quãng, trái tim không nghe lời của Lam Hân mới bình tĩnh hơn một chút.
Vì sao chứ?
Lúc ở cùng Lục Hạo Thành cô luôn cảm giác căng thẳng.
Đôi khi còn có cảm giác như tim sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Lam Hân đang suy nghĩ mông lung, đột nhiên lại nghe tiếng Lục Hạo Thành hỏi.
“Lam Lam, em muốn ăn cái gì?”
Lam Hân trần tĩnh lại, nói: “Đi ăn tôm hùm đắt.”
Tôm hùm đất là món ăn yêu thích của cô, và một tháng nữa cũng hết mùa tôm rồi, cô sẽ phải đợi đến năm sau mới có thể ăn.
Loading...
Nhất là khi tâm trạng không tốt, cô lại càng thích đi ăn tôm hùm đất. Sau bữa ăn, cảm giác thỏa mãn đó có thể khiến mọi u ám, tủi hờn trong lòng cô tan biến.
Lục Hạo Thành khẽ cau mày, “Lam Lam, em thích ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392399/chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.