Âu Cảnh Nghiêu không nói gì cả, Ninh Phi Phi cũng không mở miệng nói thêm lời nào.
Cho đến tầng một, Ninh Phi Phi bị hơi thở kỳ lạ này đè nén đến nỗi có chút khó thở, trên trán còn có lớp mồ hôi mỏng.
Đến tầng một, cô có chút muốn chạy ra khỏi thang máy, lập tức cảm thấy hơi thở nhẹ nhõm đi rất nhiều.
“Thư ký Âu, tạm biệt!” Cô vội vã tiến về phía trước sau khi nói xong.
“Bộp!” Cô đang cúi đầu không nhìn thấy Cố An An đứng cách đó không xa.
Tài liệu trong tay của Cố An An rơi xuống đất! Cố An An nhìn Ninh Phi Phi giận giữ quát: “cô đang làm gì vậy? Không biết nhìn đường à? Mắt cô mù rồi sao?”
“Cô Có, xin lỗi! Xin lỗi, tôi không cố ý!” Ninh Phi Phi nhanh chóng cúi xuống giúp Cố An An nhặt đồ.
Cố An An biết Ninh Phi Phi, là người đã cùng cô ta đến ứng tuyển, không ngờ rằng cô có thể làm vị trí trợ lý giám đốc.
Chỉ có ở tầng 25, mới có thể đến gần Lục Hạo Thành.
Mà cô ta, không có gì, thậm chí ngay cả tầng 25 cũng không thể đến.
Giữa người và người quả thật là không có cách nào để so sánh cả.
Cố An An càng nghĩ càng tức giận, lúc này lại hắng giọng lên: “cô nhanh lên chút dùm tôi! Bạn trai tôi sắp đến đón tôi rồi đấy? Thời gian của anh ấy rất quý giá, không được làm lỡ đâu đó!”
Loading...
Âu Cảnh Nghiêu bước ra khỏi thang máy, nghe câu này của cô ta, tâm trạng lập tức trở nên khó chịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392352/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.