Lục Hạo Thành lẳng lặng nhìn cô, trong đôi mắt đen sâu thẳm kia sau khi tổn thương lại trở nên sáng ngời hơn đá quý.
Lam Hân nhìn thấy ánh mắt đau đớn của anh, cảm thấy có chút áy náy.
Không khí trong thang máy càng lúc càng áp lực , Lam Hân cảm thấy hô hấp có chút khó khăn.
Cô ngước mắt lặng lẽ nhìn anh chằm chằm, “Lục… Lục Hạo Thành, tôi chỉ muốn nói thật với anh mà thôi, không muốn anh phải lãng phí thời gian.” Lam Hân nhẹ nhàng hơn, giọng điệu không lạnh lùng như trước nữa.
Ngày hôm qua không phải vẫn là bạn bè sao? Hôm nay như sao lại biến thành yêu thích 2 Tốc độ này thực sự khiến cô có chút không chịu nỗi.
Lục Hạo Thành suy nghĩ một lát, trong lòng có chút tự giễu, xem ra anh quá nóng vội .
Cô gái nhỏ này vừa trở về với anh, anh không thể gấp gáp.
Anh lạnh nhạt cười, trầm giọng nói: “Lam Lam, tôi đùa thôi .”
Tài ii “: Lam Hân “Lục Hạo Thành, chuyện này có thể tùy tiện đem ra đùa sao?”
Lam Hân trừng mắt nhìn anh, không hiểu sao lại thở dài nhẹ nhõm.
May mắn thay, anh ấy đang nói đùa, nếu anh ấy nghiêm túc …
Không đúng, cô có phải quá coi trọng bản thân rồi không? Cô dựa vào cái gì cho rằng Lục Hạo Thành có tiền có thế sẽ thích mình chứ? Lam Hân lại cười tự giễu .
Lục Hạo Thành nhìn cô cảm thấy nhẹ nhõm, ánh mắt anh tối sầm lại, biểu cảm trên mặt cũng không dao động nhiều, nhưng trong lòng vô cùng đau đón.
Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392335/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.