Cô bé nhìn chị gái xinh đẹp ở quầy lễ tân đang bận rộn, khóe miệng nở nụ cười nghịch ngợm rồi đi về hướng khác.
Lúc này Lục Hạo Thành cùng Mộc Tử Hoành cũng vừa bước ra khỏi thang máy, cũng đang là giò tan tầm.
Mộc Tử Hoành đột nhiên lại thấy xuất hiện một cô gái nhỏ, cảm thấy thích thú, nhưng khi nhìn rõ mặt cô bé thì rất sửng sốt.
“Lục, Lục Hạo Thành, đó là Nhiên Nhiên hoặc là Tiểu Tuấn nhà cậu phải không? Sao giờ lại biến thành một cô bé rồi 2”
Lục Hạo Thành cau mày, nghiêng đầu qua thì thấy được Lam Tử Kỳ, đồng tử trong mắt anh co rút, toàn thân trở nên căng thẳng.
Anh nhìn cô bé đang đi về phía họ với đôi mắt đen láy, đồng tử càng mở to, đường nét khuôn mặt rất giống Nhiên Nhiên và Tiểu Tuấn, nhưng lại thanh tú hơn, đẹp như tranh vẽ.
Lam Tử Kỳ cười với Lục Hạo Thành: “Chào hai chú, xin hỏi hai chú là người của tập đoàn Lục Thị sao?”
Lục Hạo Thành sớm đã đơ ra.
Mộc Tử Hoành cười trả lời.”Đúng rồi, cháu gái nhỏ tìm ai vậy?”.
Lam Tử Kỳ cười nói: “Chú ơi, xin hỏi Lam Hân,quản lý Lam lúc tan ca, sẽ ra từ thang máy nào vậy?”
Nụ cười trên mặt Mộc Tử Hoành đông cứng, không thể tin hỏi: “Cháu, cháu là gì của quản lý Lam?” Mộc Tử Hoành cảm giác bản thân đang run rấy.
“Đương nhiên là con gái của mẹ rồi.” Lam Tử Kỳ cười nói.
Áo. ” Mộc Tử Hoành chỉ cảm thấy choáng váng.
Lục Hạo Thành cũng bị câu “Đương nhiên là con gái của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392289/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.