Hắn không đi tìm Lục Hạo Thành lý luận, vì hắn biết Lục Hạo Thành rốt cuộc tàn nhãn thế nào.
Nếu làm căng , hắn ở Thành phó Giang, cũng không có công ty nào dám thuê hắn.
Khương Tịnh Hàm lên tiếng cảnh cáo: “Quản lý Dương, có một số việc thích hợp chôn trong bụng.”
Dương Dũng hiểu rõ cười cười, bình tính nói: “Khương tiểu thư, quy tắc này tôi hiểu được , nhưng mà , Khương Lam Hân sau đêm đó thì biến mất, nhà họ Khương các người cũng không ai đi tìm cô ta.
Tuy nhiên tôi nghe nói, cô ta không phải người nhà họ Khương, cũng biết nhà cô, ngay cả đại học cũng không chu cấp cho cô ta, bất quá, Giám đốc Vương tuy rằng đã ký hợp đồng , nhưng ngày hôm sau chuyện anh ta vào khách sạn bị vợ phát hiện.
Nhưng cô gái mà cô vợ bắt được ở khách sạn, cũng không phải Khương Lam Hân.”
Lam Hân nghe đến đây, nháy mắt thở dài nhẹ nhõm, cha của mấy anh em Nhiên Nhiên, không có khả năng là quản lý Vương.
Quản lý Vương cô từng gặp qua đến nay đã gần năm mươi, dáng vẻ lại không đáng giá nhắc tới.
Lúc đó cô đang chóng mặt, buồn ngủ liền bị kéo vào, người đàn ông cường tráng, hơi thở thơm tho sạch sẽ, hoàn toàn không phải là người nồng nặc mùi thuốc lá và rượu như quản lý Vương.
Lúc đó, khi quyết tâm sinh ra ba anh em Nhiên Nhiên, cô cẩn thận nhớ lại chuyện xảy ra lúc đó, chắc chắn không phải là quản lý Vương, bây giờ nghe được lời của quản lý Dương, cô mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392280/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.