Chương trước
Chương sau
Mộc Tử Hoành nhìn anhấy một cái, thấy vẻ mặt tò mò liền cố ý nhử anh ấy.
Anh chậm chạp lắc đầu: “Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai đây?” Tô Cảnh Minh hung hăng trừng mắt nhìn anh Kiểu tóc bob bồng bềnh của anh ấy suýt nữa tức dựng thẳng lên.
Mộc Tử Hoành và Lục Hạo Thành ở cùng nhau, chuyện của Lục Hạo Thành cậu ta rõ ràng nhất, lúc này còn làm bộ làm tịch trước mặt anh, Tô Cảnh Minh ném cho Mộc Tử Hoành một nụ cười hãy đợi đấy, rồi buông tha cậu ta.
Mộc Tử Hoành cũng chẳng hề sợ hãi đáp trả bằng ánh mắt có giỏi thì lại đây, tôi sợ chắc, khiêu khích nhìn Tô Cảnh Minh.
Trên đường, mấy người không nói chuyện, chỉ có Mộc Tử Hoành và Tô Cảnh Minh đang mắt to trừng mắt nhỏ, khiêu khích nhau.
Đến bữa tiệc, Lam Hân không cần trọng như vừa nãy nữa, giữa nơi đông người thế này, Lục Hạo Thành cũng không thể làm ra chuyện gì với cô? Nếu như Lục Hạo Thành mà biết, lúc này Lam Hân phòng anh như phòng sói, anh nhất định sẽ bực bội muốn đâm đầu vào tường cho xem.
Nơi diễn ra bữa tiệc vô cùng xa hoa, ánh đèn neon rực rỡ khiến người ta hoa mắt chóng mặt.
Các vị khách sớm đã đến đông đủ, náo nhiệt lạ thường, ông lớn các giới, công tử thế gia, phu nhân tiểu thư danh viện các giới chào hỏi nói chuyện rất vui vẻ.
Lam Hân im lặng tham gia buổi tiệc cùng bốn vị mỹ nam, lúc này cô toát lên vẻ mỹ lệ điềm tĩnh.
Bọn họ vừa tiến vào, không biết là ai đã huýt sáo khiến cho tất cả mọi người trong bữa tiệc bị thu hút nhìn về phía mấy người bọn họ.
Lục Hạo Thành và ba người anh em của anh, cho dù đi đến đâu cũng là tâm điểm chú ý của mọi người Cố phu nhân phía xa xa thấy Lam Hân thực sự tới, đáy mắt quét qua thần sắc phức tạp.
Thoáng nhìn An An bên cạnh, trong lòng bà cũng rất khó chịu.
Một ngày nay An An cứ luôn khóc, cứ một mừng đòi gả cho Lục Hạo Thành.
Thế nhưng trái tim Lục Hạo Thành, chung quy không đặt trên người con bé.
Haizl Cô phu nhân khé than thở! Nếu như Lam Lam của bà vẫn còn, bà cũng không phải lo lắng như vậy! Trái tim của Lục Hạo Thành sẽ luôn đặt trên người Lam Lam.
Còn Cố An An đang ngồi bên cạnh Có phu nhân, nhìn thấy Lam Hân trang điểm tuyệt mỹ, đáy lòng cô ta điên cuồng xuất hiện một cơn đố kị, khiến cô ta không thể ho hấp, bàn tay không ngừng nắm chặt túi xách đắt tiền, đôi môi cắn chặt.
Cả gia đình Khương Tĩnh Hàm cũng thấy Lam Hân.
Thấy Lam Hân xinh đẹp như vậy, Khương Tĩnh Hàm đột nhiên bộc phát sự nóng nảy, nhìn Lam Hân nói: “Mẹ, cha, Lam Hân kia chính là Khương Lam Hân!” “Hàm Hàm, câm miệng!” Khương Thế Khiêm bên cạnh còn chưa kịp nói gì, Đào Mộng Di đã tức giận quát một tiếng, chau mày nhìn cô ta: “Khương Lam Hân cái gì, đó là ai?” “Mẹ…” Đào Mộng Di bỗng chốc ném cho con gái một ánh mắt cảnh cáo.
Khương Tĩnh Hàm thức thời ngậm miệng, nếu như làm mẹ tức giận, có khả năng mẹ sẽ trực tiếp đuổi cô ta khỏi bữa tiệc mát.
Đến buổi tiệc tối nay đều là các anh chàng công tử của tầng lớp thượng lưu, cô ta còn muốn kết giao một chút để có thể gả vào gia tộc giàu có sống cuộc sống tốt đẹp, không thể vì một tiện chủng mà ảnh hưởng đến tiền đồ.
Khương Thế Khiêm cũng nhìn Lam Hân một cái, cũng chỉ khẽ chau mày, không có nói gì.
Một người đàn ông trung niên với giày da áo vest ngồi cách bọn họ không xa, chiếc khăn tay trăng trong túi áo trên ngực lộ ra một nửa, như điểm mắt vẽ rồng, càng làm tôn lên vẻ nho nhã lịch sự của ông.
Ông thấy rõ từng nhất cử nhất động của Khương gia.
Ông đưa tay ra, trên cổ tay thon dài đeo chiếc đồng hồ patek philippe quý giá, điều này cho thấy thân phận ông không đơn giản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.