Nếu như con gái bà vẫn còn, thì mọi chuyện sẽ rất hoàn mỹ. 
Nhưng mà, con gái của bà, sẽ không bao giờ tìm lại được. 
Mặc dù đã có Cố An An, nhưng chung quy vẫn không phải là con ruột sinh ra, vẫn không thế theo mình suốt được. 
Lam Lam của bà.... 
Mỗi lần nhớ lại bà đều thấy đau lòng. 
Bà bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn thấy Lam Hân và Cẩn Hi từ phía xa, bà bỗng nhiên chau mày, sao đâu cũng gặp được cô gái này vậy? 
Chuyện tối nay, vậy mà lại để cô biết được rồi. 
Lam Hân tiếp xúc với ánh mắt của Cố phu nhân, trong lòng bỗng dấy lên một cảm giác không lành. 
Cô cùng Lục Hạo Thành ở bên nhau mấy lần đều bị bà gặp phải. 
Con gái bà, Cố An An, sẽ phải gả cho Lục Hạo Thành. 
Cố phu nhân này, mỗi lần gặp bà ta đều mang một sự thù địch không nói nên lời. 
Khi tâm trí Lam Hân có những suy nghĩ đó, thì thấy Cố phu nhân đang đi đôi giày cao gót tám phân, cằm đưa lên, gương mặt cao quý tiến về phía mình. 
Lam Hân đứng lên, cười khách sáo, "Có phu nhân." 
Cẩn Hi nhìn bộ dạng của Cố phu nhân, liền thấy rất ghét, rồi nghe đến cái tên Cố Ức Lâm anh liền biết ngay Cổ phu nhân đó có thân phận gì liền. 
Bây giờ thấy Lam Lam cũng quen bà ta, thấy bà ta với khuôn mặt không mấy thiện cảm tiến về phía Lam Lam, sắc mặt anh trong phút chốc bỗng trầm xuống. 
Cố phu nhân dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô một lượt, rồi lại nhìn Cẩn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392116/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.