Có người, gặp người trong lĩnh vực kinh doanh, đối với chút việc nhỏ nhặt đều hiểu đạo lí chuyển biển tốt thì thu lại. 
Nhưng Lục Hạo Thành là ai? 
Anh coi Lam Lam như mạng, mặc dù hiện tại anh chưa xác định Lam Hân chính là Lam Lam, nhưng trong lòng anh đã chắc chắn chín mười phần rồi. 
Tìm kiếm nhiều năm như vậy, Lam Hân là người khiến anh cảm thấy mãnh liệt nhất. 
Anh để tâm một người như vậy, sao có thể để người ta bị bắt nạt dưới mí mắt của Lục Hạo Thành anh đây. 
Khương phu nhân bị Lục Hạo Thành nhìn như vậy, thoáng cái hiểu ý Lục Hạo Thành, anh muốn bà ta xin lỗi Lam Hân. 
Con nhãi thối tha đó, bà chịu nổi sao? 
Một kẻ ăn xin không bằng con chó. 
 Năm đó nếu không phải bà có lòng tốt để cô ta sống sót, hôm nay không đến lượt cô ta làm bộ 
Nhưng cô ta sống chết không thừa nhận bản thân chính là Khương Lam Hân, bà ta cũng không có cách nào. 
Suy cho cùng thì bà ta đối với Khương Lam Hân, ngoại trừ bộ mặt này ra, cái gì cũng không hiểu biết. 
Đúng rồi, cô ta dị ứng với xoài và dứa. 
Có cơ hội, bà ta nhất định phải thử? 
Nhưng mà hôm nay, thoát khỏi việc này trước rồi nói sau. 
Đào Mộng Di bà ta khổ sở nhiều năm, có thể uốn cong cũng có thể duỗi ra, xin lỗi, trên đầu vô cớ mất đi một tỷ. 
Không phải chỉ là chuyện động miệng thôi sao? 
Bà ta tao nhã bước lên một biếc, nhìn Lam Hân, nhếch miệng cười như vẫn đối với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392094/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.