Nghĩ tới đây, ý cười nơi khóe miệng Lục Hạo Thành 
bất giác ang thêm. 
Nhìn đến Lam Hân, tướng ăn tao nhã, luôn mang theo ý cười nhẹ nhàng, tạo cho người khác cảm giác muốn 
gần gũi cũng cảm thấy xa cách. 
Anh không kìm được tình cảm vui sướng, ngay cả Âu 
Cảnh Minh và Mộc Tử Hoành cũng đều cảm thấy. 
Một bữa cơm, mọi người đều quây quần bên Nhiên 
Nhiên nói chuyện, cũng ăn đến vui vẻ! 
Đây là bữa tiệc đầu tiên Lục Hạo Thành ăn thoải mái 
như vậy, mọi người cả bàn này đều rất chân thành. 
Anh cảm thấy anh không cần dồn hết tâm trí ngụy 
trang cảm xúc của mình, làm chính anh đã được rồi. 
Sau bữa trưa, Mộc Tử Hoành đưa Lam Tử Nhiên và 
 Nhạc Cần Nghiên ra sân bay. 
Lúc Mộc Tử Thành đi lấy xe, Lục Hạo Thành gửi cho 
Mộc Tử Hoành một tin nhắn wechat. 
Mộc Tử Hoành vừa khởi động xe thì nghe thấy âm thanh nhắc nhở của wechat, anh nhanh chóng cầm 
điện thoại xem qua. 
“Tử Hoành, tìm cơ hội lấy tóc của Nhiên Nhiên.” 
Mộc Tử Hoành khẽ cười, anh biết Lục Hạo Thành 
không đợi được nữa rồi. 
Anh quen biết cậu ấy nhiều năm như vậy, đây vẫn là 
lần đầu tiên cậu ấy cấp bách như vậy. 
Anh lái xe một mạch ra khỏi bãi đỗ xe, đón Lam Tử 
Nhiên và Cần Nghiên rồi lập tức lái xe tới sân bay. 
Lam Hân, Âu Cảnh Mình và Lục Hạo Thành cùng quay lại công ty. 
Lúc rời nhà hàng không xa lại gặp Khương Tĩnh Hàm 
và Đào Mộng Di, không giống là lần này đại công tử 
Khương gia, Khương Trí 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-papa-tong-tai-sieu-manh-me/392092/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.