*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Giống bố!” Thanh An nói.
Chiến Hàn Quân nói: “Mẹ con mười tuổi đã biết yêu, con mười hai tuổi liền thích chú Diệp Phong. Rõ ràng là con đã kế thừa mẹ con”
Thanh An nói: “Bố, nếu bố không dụ dỗ mẹ thì mẹ mới không yêu sớm đâu”
Chiến Hàn Quân: “..”
Đây là đạo lý lệch lạc gì thế?
Trên lầu, Quan Minh Vũ lấy hình ảnh được kẹp trong văn kiện ra. Đặt hết tất cả ở trước mặt Nghiêm Linh Trang, có hơi khiếp.
Tổng giám đốc, cô xem, nếu đem mấy tấm hình này giao cho Chiến Bá Kiên thì e là sẽ gây nên gió tanh mưa máu mất. Tôi chỉ sợ tổng giám đốc Quân sẽ không cho chúng ta làm vậy”
Nghiêm Linh Trang cầm ảnh lên, xem qua từng tấm một, khi cô nhìn thấy tấm hình bà cả và Bạch Thư Ốc ôm hôn thân mật thì đôi mắt đen của Nghiêm Linh Trang liền trầm xuống.
‘Vứt tấm hình lên bàn, cô âm trầm nói: “Bà cả này nhìn thì ôn nhu hiền thục, không tranh không giành, nhiều năm như vậy cũng không sinh cho Chiến Bá Kiên thêm đứa con nào, nhà họ Chiến cũng không hề có ý làm khó bà ta. Nhưng bà ta không những không có lòng biết ơn với mà còn làm ra loại chuyện sỉ nhục gia phòng nhà họ Chiến thế này. Thật đúng là đáng hận.”
Quan Minh Vũ nói: “Tổng giám đốc, bà cả và Bạch Thư Ốc vốn là thanh mai trúc mã, là người yêu của nhau.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-con-thien-tai-giup-bo-cua-do-me/1688053/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.