*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Như thể Chiến Hàn Quân được thả ra một lần nữa: “Anh sẽ mở cửa.”
Thu Liên bị bỏ rơi, cô đơn một mình ở đó.
Chiến Hàn Quân đi đến phòng khách, mở cửa phòng chống trộm ra. Khi anh nhìn thấy những người đứng ở cửa vậy mà lại là bé An và mẹ của cô, Chiến Hàn Quân liền có chút thất thần.
Người phụ nữ này có phải là đang cố tình quyến rũ anh Quân, đúng không?
Chiến Hàn Quân nhẹ nhàng xoa đầu bé An, đồng thời trả lời Thu Liên: “Đây là đứa nhỏ tôi đã dạy đàn”
Thu Liên quan sát đánh giá bé An, liền bị khuôn mặt tỉnh tế của bé An làm cho thất thần “Thật xinh đẹp,’ Thu Liên khen ngợi Sau đó ánh mắt cô chuyển sang Nghiêm Linh Trang, khi nhìn thấy Nghiêm Linh Trang, Thu Liên cả người đều đứng không vững, cô nhận ra người này rồi, đây chính là người phụ nữ xinh đẹp mà Nguyệt đã vẽ trong bức tranh.
Đột nhiên, Thu Liên tràn đầy sự thù địch với cô ấy.
Thu Liên chết lặng.
Bé An nắm lấy tay Chiến Hàn Quân, vô cùng thân thiết lắc tay, nũng nịu bán manh mà nói: “Chú ơi, chú có thể cho cháu đến tham quan nhà mới của chú được không.”
Chiến Hàn Quân không thể nào từ chối được hành động dễ thương giống như đứa trẻ như vậy của bé An, võ nhẹ đầu cô bé: “Đi thôi.
Bé An xoay người dìu đỡ Nghiêm Linh Trang: “Mẹ, vào nhà ngồi tí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-con-thien-tai-giup-bo-cua-do-me/1687950/chuong-1034.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.