Chiến Hàn Quân quay trở về, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rốt cuộc cô muốn thế nào?”
Nghiêm Linh Trang đáp: “Đến Á Châu của tôi, chức vị tùy anh chọn, lương thưởng tùy anh quyết, nhà lớn xe xịn cần cái gì có cái đấy”
Chiến Hàn Quân đen mặt: “Giá trị con người của tôi không cao đến như vậy”
Nghiêm Linh Trang thầm lè lưỡi, hình như cô đang biến khéo thành vụng rồi Anh chàng này vẫn chưa biết khả năng của mình có giá trị như thế nào đâu.
Nghiêm Linh Trang suy nghĩ một chút rồi nói với Quan Minh Vũ: “Quan Minh Vũ, cho.
Nghiêm Tranh về đi. Từ ngày mai, để người này làm trợ lý riêng của tôi”
Quan Minh Vũ không khỏi buồn cười, tổng giám đốc đang muốn làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật sao?
Rõ ràng, tổng giám đốc Quân phù hợp với bộ phận an minh mạng hơn.
Chiến Hàn Quân liếc cô cái, có chút bất đắc dĩ nói: “Ngày mai tôi sẽ đến làm việc.”
Nghiêm Linh Trang mỉm cười gật đầu, dặn dò Quan Minh Vũ: “Đưa anh ấy về nhà”
Trong mắt Quan Minh Vũ tràn đầy vẻ vui mừng: “Vâng” Lập tức đáp ngay không chân chừ.
Sau khi Chiến Hàn Quân rời đi, Nghiêm Linh Trang khôi phục vẻ mặt lạnh lùng của nữ la sát, đi đến chỗ Điền Ngọc Mễ.
Lúc này, hai mắt cô sắc bén như dao, giọng nói lạnh đến tận xương tủy: “Điền Ngọc Mễ, sao cô dám động tâm tư với anh ấy?”
Điền Ngọc Mễ có chút kinh hãi trước.
dáng vẻ này của Nghiêm Linh Trang. Nhưng nhớ đến dáng vẻ mềm mại dễ lừa chỉ thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-con-thien-tai-giup-bo-cua-do-me/1687939/chuong-1023.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.