🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Trong lòng Chiến Hàn Quân xen lẫn năm vị Cuộc đời này mẹ anh và Chiến Bá Minh là tình yêu không có gì có thể thay đổi, khiến trong lòng anh ngập tràn sự ấm áp dịu dàng.
Anh nghĩ tới anh và Linh Trang, đời này của anh cũng ôm một tình yêu không thay đổi, cho dù có chết cũng không thay đổi, anh quyết tâm cùng Linh Trang bên nhau hết quãng đời còn lại Sự sỉ tình sâu năng đến không thể dứt này của anh giống y như đút với Chiến Bá Minh.
Trong giây lát, anh có một loại khát vọng, khát vọng anh là tình yêu kết tinh của mẹ mình và Chiến Bá Minh.
Anh đứng lên, chậm rãi đi tới cùng thang.
Chiến Bá Minh ôm người phụ nữ mà ông yêu thương, căm hận như kẻ thù nhìn Chiến Hàn Quân. Trong lòng tràn đầy phẫn nộ nói: “Chiến Hàn Quân, cậu cũng giống như ông ta vậy, đều là máu lạnh vô tình”
Chiến Hàn Quân không để ý lời của Chiến Bá Minh, anh ngồi xổm xuống, dịu dàng hỏi mẹ mình: “Mẹ, nói cho con, mẹ yêu người đàn ông trước mắt này phải không?”
Người phụ nữ gật đầu một cái, có lẽ câu nói đó đã chạm đến tình cảm sâu sắc trong lòng bà, nước mắt của người phụ nữ như dòng suối mà trào ra.
“Ông ấy là người đàn ông duy nhất mà cả đời mẹ yêu. Đứa trẻ à, con đừng làm khó ông ấy Đáy mắt của Chiến Hàn Quân nước mắt lưng tròng, giọng nói trầm thấp kiềm chế: “Vậy mẹ nói cho con biết, con là con trai của ai?”
Vấn đề này khiến cho người phụ nữ đột nhiên mất khống chế, khuôn mặt của bà vặn vẹo dữ tợn. Đáy mặt chứa đầy sự hận thù giống như gặp phải nước mà đột ngột mở rộng vậy.
Chiến Bá Minh ôm chặt bà, hét Chiến Hàn Quân: “Cậu đừng tàn nhãn như vậy, có được không hả? Tôi dùng đời mình đế chữa lành nỗi đau cho bà ấy, nhưng cậu lại đem bà ấy trở về như trước, để cho bà ấy rơi vào địa ngục, sao cậu có thể tàn nhẫn như vậy chứ?”
Chiến Hàn Quân nỉ non nói: “Thật xin lỗi”
Người phụ nữ đột ngột năm chặt cánh tay Chiến Hàn Quân, bởi vì dùng sức nên đầu ngón tay của bà đâm vào da thịt, khiến máu chảy ra.
“Là ông cụ nhà họ Chiến. Ông ta là một kẻ giả mạo đàng hoàng nghiêm chỉnh. Vào buổi tối đêm kết hôn đó, ông ta đã xâm phạm mẹ.
Ông ta là súc xinh! Ông ta đã phá hủy tương lai tươi đẹp của mẹ cùng Bá Minh” Người phụ nữ lên tiếng tố cáo tội lỗi của người kia.
Chiến Hàn Quân nhằm mắt lại, lời này khiến anh vô cùng kích động, đáy mắt hiện lên sự hoang mang.
Anh run rẩy đứng lên, trong đầu là sự hỗn loạn. Nhưng trong sự hỗn loạn hết lần này đến lần khác đó, lại để lại cho anh nằm được một đầu mối vô cùng rõ ràng Cha ruột của anh là ông cụ nhà họ Chiến sao?
Mà anh lại không phải là cháu trai của ông nội mà lại là con trai của ông nội.
Chiến Hàn Quân hoàn toàn bị sự ra đời của mình làm cho bị thương năng. Anh thất hồn lạc phách đi xuống dưới cầu thang, anh ngồi trong bồn tắm hơn nữa ngày.
Anh là một người có thói quen sạch sẽ, biết thân thế thật sự của mình anh thật sự không thể chịu đựng được, anh chán ghét bản thân mình đến mức nào, cũng không ai biết.
Anh năm ở trong nước, mực nước càng lúc càng cao, cơ thể anh dần dần chìm vào trong.
Ý thức của anh dần dần trở nên mờ ảo.
Một số đoạn phim đã được chọn để lãng quên đột nhiên xuất hiện dày đặc lên Giọng nói của Linh Trang truyền tới bên tai anh: “Anh, nhặt bụi là sao? Sao bọn họ lại nói ông nội nhặt bụi*?”
“Linh Trang, đừng nói nữa”
“Anh, anh sao vậy?”
“Linh Trang, thì ra ông nội mới là cha ruột của anh”
“Hả?” Cặp mắt xinh đẹp tuyệt trần của Nghiêm Linh Trang bởi vì khiếp sợ mà mở to.
Anh bị sự kinh ngạc của cô đâm bị thương, anh giận nói: “Nghiêm Linh Trang, nếu hôm nay em đã biết anh ra đời như thế nào rồi, thì anh không xứng với em, em đi đi”
“Em không đi…Anh, cầu xin anh, đừng không muốn em mà” Linh Trang lại bày trò vô liêm sỉ, đem anh ôm thật chặt.
Mùa đông đó, lạnh lẽo như vậy, bầu trời bay đầy lông ngỗng, tuyết rơi rất nhiều, nước trong bế kết lại thành một tầng băng thật dày.
Căn phòng dưới đất lạnh như băng, cơ thể anh cũng giống như đang kết băng theo. Cả người anh lạnh đến run rẩy.
Nhưng khi Linh Trang bày trò vô liêm sỉ, đem anh ôm chặt, dùng bàn tay nhỏ bé nhưng vô cùng mạnh mẽ của cô khiến cho lòng anh dần dần ấm áp.
“Anh, cho dù anh nghèo hèn hay sang giàu, thuận lợi hay bất lợi, sức khỏe hay bệnh tật, hạnh phúc hay buồn phiền, em đều yêu anh không giữ lại một chút gì, cùng anh thân thiết, gắn bó làm bạn, bên nhau đến trọn đời, mãi mãi không xa rời”
*Nhặt bụi: là một thuật ngữ dùng để chỉ loạn luân, trong đó nói riêng về sự loạn luân bố chồng và con dâu trong quan hệ tình dục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.