Phượng Tư Dạ vào phòng Lục Tử Hiên, trong phòng ngủ không có ai, tầm mắt anh rơi vào cánh cửa nhà vệ sinh đang đóng chặt, có tiếng nam nữ đang ưm ưm a a vang lên, nghe đặc biệt chói tai.
Một cơn tức giận vọt thẳng lên đỉnh đầu, hai tay anh nắm chặt thành nắm đấm, anh bước đến cửa phòng nhà vệ sinh, giơ chân định đá tung cánh cửa.
Cánh cửa đột nhiên bị mở ra từ bên trong, ánh mắt Đường Cửu Cửu lóe lên hoảng sợ khi thấy người đàn ông đang đứng ở ngoài cửa, cô nhanh chóng đóng cửa lại, họ nhẹ một tiếng, nói: “Ảnh đế Phượng, thật trùng hợp mà, cái kia... Lục Tử Hiên nói anh ấy muốn đi nghỉ ngơi, vậy nên chúng ta không nên quấy rầy anh ấy.”
Lúc này, mái tóc dài của Đường Cửu Cửu có chút rối tung, tóc mai hai bên thái dương ướt đẫm mồ hôi dính vào trên trán, cô thở hổn hển, có vẻ như vừa mới tập thể dục gì đó.
“Đường Cửu Cửu, cô đã quên thân phận của mình rồi sao!” Phượng Tư Dạ đột nhiên nắm lấy cánh tay của cô, khiến cho tức giận hoàn toàn nhấn chìm anh, đôi mắt hẹp dài ánh lên, khóe mắt mang theo tia màu máu kì lạ.
Đường Cửu Cửu kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt, đang lúc cô vẫn còn thất thần, đôi chân dài của người đàn ông này đã đá tung cánh cửa phòng nhà vệ sinh ra.
Đường Cửu Cửu muốn ngăn lại cũng đã quá muộn...
Ánh mắt của Phượng Tư Dạ giận giữ nhìn chằm chằm, vẻ mặt của anh liền đông cứng lại khi nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-thai-ba-bao-co-chap-lao-dai-sieu-dinh-nguoi/4338171/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.